Chương 373: Trừ phi là đang giả vờ bệnh
Sau khi ăn tối với Ann xong, bọn họ liền tách ra, Đường Nhã Phương đưa Nam trước, sau đó lái xe đến Hội Quán Thiên Đường.
Lê Mẫn Nghi đang đợi bọn họ ở đó. “Thất xin lỗi, tớ đến muộn. Đường Nhã Phương đầy cửa phòng bao đi vào, cất giọng nói.
Thất cô đi tới, Lê Mẫn Nghi lập tức đứng lên đón, một tay nằm bờ vai cô: “Nhã Phương, cậu dám cho tớ leo cây, tự phạt ba chén đi.
Nói xong, đưa chém rượu trong tay cho Đường Nhã Phương.
Đường Nhã Phương nhìn chén rượu, đuôi lông mày khẽ nhếch lên, gần như là đầy chén rượu. “Không cần phải ác như thế chứ?" Đường Nhã Phương cười nhìn Lê Mẫn Nghi, lại nhìn Tống An Nhi. “Nhã Phương, tớ uống với câu.” Tống An Nhi cũng giơ chén rượu trong tay lên, sau đó ngửa đầu uống một ngụm. Thấy thế, Đường Nhã Phương nhíu mày lại, quay đầu khẽ hỏi Lê Mẫn Nghi: “An Nhi bị làm sao vậy?” Cô hỏi như vậy là bởi vì trước đây An Nhi luôn uống rất ít rượu, trừ phi là tâm trạng không tốt.
Lê Mẫn Nghi nhếch miệng: “Còn là vì sao nữa, còn không phải là vì chuyện vợ chưa cưới của Lương Phi Mạc?” “Lại đến tìm An Nhi sao?" Trước đó khi cô đang ở Kinh Thành cũng nghe Lê Mẫn Nghi nói chuyện vợ chưa cưới của Lương Phi Mạc cầm ba tỷ rưỡi đến muốn An Nhi rời khỏi Lương Phi Mạc. Nhưng mà bị Lê Mẫn Nghi làm cho tức giận bỏ về.
Lúc này vừa mới qua được mấy ngày, cứ tưởng sau cái lần đó cô ta sẽ an phận một thời gian, không ngờ lại tới tìm An Nhi gây phiền phức. “Không phải” Lê Mẫn Nghi lắc đầu: “Tại vì mấy ngày hôm nay Lương Phi Mạc đều về nhà họ Lương, cho nên An
Nhi lo lắng có phải Lương Phi Mạc đã thỏa hiệp trước mắt anh ta rồi không?” Đường Nhã Phương hơi nhướng mày, sau đó đi đến
Vì điều này? ngồi xuống bên cạnh An Nhi, ddauw tay cản động tác rót rượu của Tống An Nhi lại.
Tống An Nhi quay đầu, sững sờ nhìn cô.
Đường Nhã Phương cướp lấy bình rượu trong tay cô ấy, nhẹ nhàng mỉm cười một cái: “À, cậu phỉa tin tưởng Lương Phi Mạc, anh ta đã có thể vì cậu mà khiêu chiến với uy tín của ông nội ông ta, vậy thì anh ta sẽ không tùy tiện thỏa hiệp với ông nội anh ta.
Nghe cô nói như thếm trong mắt Tống An Nhi hiện lên tia inh ngạc, sau đó quay đầu nhìn Lê Mẫn Nghi, lông mày nhíu lại: “Nhã Phương, có phải Mẫn Nghi lại nói lung tung gì với cậu không?"
Đường Nhã Phương sững sờ: “Hả? Mẫn Nghi nói linh tinh?”
Cô giương đôi mắt nhìn về phía Lê Mẫn Nghi, người kia tỏ ra vô tội nhún vai: “Tớ chỉ suy đoán mà thôi”
Đường Nhã Phương liếc mắt nhìn cô ấy, bất đắc dĩ thở dài: “Tớ đã nói rồi, làm sao có chuyện An Nhi không tin tưởng Phi Mặc đầu?”
Lê Mẫn Nghi thè lưỡi, cười không nói gì thêm. “Vậy tại sao hôm nay cậu lại uống rượu phóng khoáng như vậy?" Đường Nhã Phương giúp Tống An Nhi rót đầy rượu, sau đó mở miệng hỏi. “Có chút phiền lòng. Tổng An Nhi mấp máy môi: “Thật ra từ sau khi gặp được ông nội của Lương Phi Mạc xong, trong lòng tớ luôn cảm thấy bất an, luôn cảm thấy có gì đó sắp xảy ra.” “Có phải là cậu quá nhạy cảm không?” Lê Mẫn Nghi hỏi.
Tống An Nhi liếc mắt nhìn cô ấy, lắc đầu: “Không phải, là thật sự bất an, nhất là lời nói ngày đó Hứa Ngọc Nhã nói với tớ, tớ thật sự lo lắng cô ta sẽ làm ra chuyện gì bất lợi đối với ba mẹ tớ”
Đường Nhã Phương nhíu mày một chút: “Chú và dì đã có dự định làm gì rồi sao?”
Tập đoàn Dương Quang đã chính thức bị Phi Mặc thu mua, ý định dùng làm cơ sở để mp chuyển các cơ SỞ Ở nước ngoài về nước, mà trước đó An Nhi cũng đã trả lại số cổ phần mà mp cho cô, mặc dù An Nhi không còn là chủ tịch nhưng nếu chú Tân dì Tâm muốn trở lại làm việc thì cũng là một việc dễ như trở bàn tay. “Trước mắt bọn họ không có kế hoạch này, nói là trước tiên sẽ nghỉ ngơi thật tốt, muốn nhân cơ hội này để nghỉ ngơi thật tốt”
Nghe An Nhi nói như thế Đường Nhã Phương đề nghị: “Nếu không thì cậu bảo chú dì ra nước ngoài du lịch đi, rời xa chỗ thị phi này, đợi chuyện của cậu và Phi Mặc được giải quyết rồi lại đón bọn họ về.” Lê Mẫn Nghi gật đầu một cái, nói: “Tớ cảm thấy ý kiến của Mẫn Nghi không tệ. “Có khả năng ba mẹ tớ sẽ không đồng ý ra nước ngoài.” Tống An Nhi hiểu rõ ba mẹ mình, nếu bỏ bọn họ đến một nơi ngôn ngữ không rành, ẩm thực khác biệt, chắc chắn bọn họ sẽ từ chối. “Vậy thì cậu khuyên bọn họ đồng ý, nếu như cậu thật sự lo lắng Hứa Ngọc Nhã sẽ ra tay với cô chú, vậy thì cậu hãy khuyên chú dì đi.
Mặc kệ liệu loại lo lắng này có xảy ra hay không, nhưng vẫn nên phòng ngừa chu đáo vẫn sẽ tốt hơn.
Tống An Nhi nghiêm túc suy nghĩ, sau đó gật đầu nói: “Ừm, bây giờ cũng chỉ có thể như vậy”
Đường Nhã Phương cười, sau đó bưng chén rượu trên bàn lên, nói với hai người kia: “Nào, chúng ta cụng ly một cái.” Tamlinhhay trang web cập nhật nhanh nhất
Dứt lời, Tống An Nhi và Lê Mẫn Nghi bưng chén lên cạn ly với cô, ba người ngửa đầu uống một hơi cạn chén rượu.
Thừa dịp Mẫn Nghi đang rót rượu, Đường Nhã Phương mở miệng hỏi: “Tại sao mấy nay Lương Phi Mạc lại về nhà họ Lương vậy?" “Hình như ông nội ông ấy ngã bệnh”
Đáp án này khiến Đường Nhã Phương kinh ngạc: “Ngã bệnh? Làm sao tớ lại không biết?”
Mấy ngày nay Đình Vỹ vẫn đi làm bình thường, không có đề cập qua chuyện ông ngoại anh bị ngã bệnh. Lê Mẫn Nghi cũng vuốt môi: “Tớ cũng không biết, Lục Đình Chiêu không có nhắc qua với tớ. “Điều này không đúng” Đường Nhã Phương cảm thấy vô cùng không thích hợp: “Nếu ông ngoại đã ngã bệnh thì làm sao Đình Vỹ và Đình Chiêu lại không đến thăm chứ? Trừ phi... “Trừ phi đang giả vờ bị bệnh” Lê Mẫn Nghi nói tiếp cô: “Nếu quả thực là đang giả vờ bị bệnh, thì mục đích chính là để Lương Phi Mạc thỏa hiệp.”
Đường Nhã Phương nhíu mày: “Xem ra là cả Đình Vỹ cùng Đình Chiêu cũng biết, nếu không vì sao lại không nói gì đâu.”
Lê Mẫn Nghi gật đầu: “Chắc là vậy, bọn họ cảm thấy Lương Phi Mạc có thể tự mình giải quyết được, cho nên dứt khoát không quan tâm”Đường Nhã Phương gật đầu, hẳn là giống như Mẫn Nghi nói, nhưng khi về nhà cô nhất định sẽ tự mình hỏi Đình Vỹ một chút rốt cuộc là sao.
Tống An Nhi hít một hơi thật sâu, sau đó cười nói: “Được rồi, không nói chuyện này nữa, đã chơi thì phải chơi vui vẻ một chút”
Đường Nhã Phương nhướng mày, mỉm cười nói: “chỉ cần cậu vui vẻ là chúng tớ cũng vui vẻ.
Nói xong, cô bưng chén rượu lên: “Nào, tiếp chén nữa. “Đúng rồi, gạt hết chuyện phiề lòng qua một bên đi, để chúng ta chơi vui vẻ. Lê Mẫn Nghi giơ ly rượu lên nói.
Tống An Nhi nhìn hai người bạn tốt, nụ cười trên mặt càng sâu, thật ra cô ấy cũng không có tin tưởng Lương Phi Mạc như Nhã Phương nghĩ, chỉ là cô ấy không muốn bọn họ lo lắng, Nhã Phương có chuyện phiền não của mình, cô không muốn Nhã Phương phải lo lắng thêm chuyện của mình nữa.
Cho nên, ở trước mặt bọn họ, cô ấy vẫn là một Tống An Nhi vui vẻ.
Đường Nhã Phương và Lê Mẫn Nghi vốn không hiểu suy nghĩ của cô, hai người bọn họ đã uống vài ly rượu, bắt đầu nảo loạn, bầy không khi bên trong phòng bao vô cùng náo nhiệt.
Ba người ồn ào cho tới tận khuya, ai nấy cũng uống say mèm, cuối cùng là Lục Đình Vỹ và Lục Đình Chiêu đưa bọn họ trở về.