“Muốn để ông thành toàn cho ai đứa chúng mày, trừ khi ông chết.”
Lời nói của ông cụ Lương hoàn toàn không cho bọn họ một chút xíu chỗ trống.
Tống An Nhi cảm giác được bàn tay trên vai mình của Lương Phi Mạc đang siết chặt, cô quay đầu lại nhìn anh, trong mắt có một tia lo lắng.
Chỉ thấy anh ta nghiêm mặt, không chút sợ hãi nhìn chằm chằm ông nội của mình, sau đó môi mỏng khẽ mở: “Nếu như cháu nói nhất định phải là cô ấy thì sao?” “Vậy cháu cút ra khỏi nhà họ Lương cho ông!” Thái độ của ông cụ Lương cũng rất là lạnh lùng tàn khốc cứng rắn. Lương Phi Mạc mím môi, sau đó cười nhẹ: “Ông nội, đây là chính miệng ông nói, ông đừng hối hận”
Ông cụ Lương cau mày, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chắm vào nah ta, nhìn anh ta cười đến mức vô cùng quỷ dị, giống như đã đánh ra chủ ý gì, đáy lòng ông ta không khỏi hiện lên dự cảm không tốt. “Ông nội, cháu sẽ cút ra khỏi nhà họ Lương ngay
Lương Phi Mạc nhìn thật sâu vào mắt ông cụ, sau đó nắm lấy tay Tống An Nhi kéo cô ấy đi ra ngoài.
Quả nhiên là như vậy!
Ông cụ Lương quay người, tức không chịu được quát Lương Phi Mạc đang không chút dự bước ra ngoài: “Thằng nhóc thúi, nếu hôm nay cháu dám bước ra khỏi nhà họ Lương một bước, vậy thì đừng bao giờ trở về nữa cho ông.
Anh ta, Lương Phi Mạc coi như không nghe thấy, cũng không quay đầu lại nhanh chân bước ra ngoài.
Ngược lại là Tống An Nhi quay đầu lại nhìn ông cụ Lương, nhìn ông cụ tóc trắng xóa, chống gậy, thân hình có chút còng xuống, cô không nhìn thấy rõ biểu hiện của ông. ta, nhưng cũng nhận ra bây giờ ông ta chắc chắn rất tức giận.
Nhìn thấy cháu của mình ngỗ nghịch với mình, đổi lại là bất cứ ông cụ nào cũng không nuốt trôi cục tức này. Nhìn ông ấy cứ đứng vậy nhìn bọn họ rời đi, tâm Tống An Nhi không khỏi mềm nhũn, cô đột nhiên dừng bước chân lại.
Lương Phi Mạc quay đầu, nghi ngờ nhìn cô: “Sao vậy?”
Tống An Nhi mỉm cười: “Phi Mạc, em đã nói qua, em không muốn nhìn thấy anh với người trong nhà trở mặt với nhau, nếu không trong lòng em sẽ rất băn khoăn.
Lương Phi Mạc nhíu mày, nghiêng đầu nhìn ông cụ Lương, có chút bất đắc dĩ cười: “An Nhi, em đừng bị ông nội của anh lừa, ông ấy chính là đang uy hiếp anh, làm sao ông ấy có thể thực sự đuổi anh ra khỏi nhà họ Lương được?" “Thật không?” Tống An Nhi nhíu mày: “Cho dù là thật sự như vậy thì anh cũng không nên hờn dỗi bỏ đi như vậy, ông cụ sẽ rất đau lòng. “Ông nội của anh đối xử với em như vậy, thế mà em còn quan tâm ông ấy” Thật ra là anh tưởng cô tức giận, cho nên mới gì có thể mang theo cô nhanh chóng rời khỏi nhà họ Lương.
Tống An Nhi cười: “Ông nội của anh chỉ vì muốn tốt cho anh mà thôi, cho nên em có thể hiểu vì sao ông ấy lại đối xử với em như vậy. Hơn nữa.... Cô ấy suy nghĩ một chút, nói tiếp: “Em cảm thấy ông nội anh là một ông cụ đáng yêu.
Thật ra nếu cẩn thận quan sát sẽ phát hiện ra khuôn mặt của ông cụ rất hiền lành, nhìn không hề cay nghiệt chút nào, nhưng ông ấy lại cố ý nói ra những lời như thế, chắc là muốn cô biết khó mà lui. “Đáng yêu?” Lương Phi Mạc kinh ngạc nhíu mày” “Em là người đầu tiên nói ông nội anh như thế” “Vậy... Chúng ta đừng đi, có được hay không?” Tống An Nhi nhìn anh ta.
Lương Phi Mạc suy nghĩ một lát, sau đó cố gật đầu: “Vậy được rồi, anh nghe em.”
Chợt, cả hai người một lần nữa nắm tay đi đến trước mặt ông cụ Lương.
Có thể tưởng tượng, vẻ mặt ông cụ Lương lạnh lùng nhìn bọn họ: “Không phải muốn cút sao? Trở lại làm cái gì?"
Lương Phi Mạc cười rạng rỡ một cái: “Ông cho rằng cháu muốn quay lại sao? Cháu nể mặt An Nhi nên mới quay về.”
Nghe vậy, ông cụ Lương quét mắt nhìn về phía Tống An Nhi, vừa định nhếch miệng cười, nhưng lại thu anh mắt lại.
Mặc dù như thế, Tống An Nhi vẫn không nhịn cười được, cô đã có nhận thức mới về ông cụ Lương, cho nên không có sợ ông ta như vậy nữa.
Cứ như vậy, Tống An Nhi mặt dày mày dạn ở lại nhà họ Lương ăn tối xong mới cùng Lương Phi Mạc rời đi, trong lúc đó cũng có bác sĩ tới kiểm tra chân cho Hứa Ngọc Nhã, nói chỉ là bị trật mắt cá chân, nghỉ ngơi vài hôm là tốt.
Lúc đầu Hứa Ngọc Nhã còn lấy cái cớ này muốn Lương Phi Mạc ở lại nhà họ Lương thêm vài ngày, nhưng lại bị Lương Phi Mạc không chút lưu tình cự tuyệt.
Ông cụ Lương rất không hài lòng về điều này, nhưng ông ta cũng không cách nào khác, chỉ có thể hậm hực không nói gì với Lương Phi Mạc. “Cho nên, tình huống là như thế nào?”
Nghe Tống An Nhi nói xong tình huống của nhà họ Lương, Lê Mẫn Nghi nhíu mày, không hiểu hỏi.
Tống An Nhi nhíu vai: “Không phải là tình huống bị ghét bỏ sao? Ông nội của tnp không đồng ý chuyện của tớ cùng Phi Mạc” “Nhưng tớ thấy cậu giống như không lo lắng gì vậy”
Đường Nhã Phương tò mò nhìn cô ấy.
Tống An Nhi cười: “Tớ quả thật không lo lắng, tớ với Phi Mạc ở bên nhau chính là cùng anh ấy ở bên nhau, cho dù ông cụ Lương không đồng ý thì tớ cũng chẳng phèm quan tâm. “Vậy còn cái cô Ngọc Nhã gì đó thì sao?” Lê Mẫn Nghi hỏi. “Thuận theo tự nhiên. Tống An Nhi rất thoáng. Đường Nhã Phương chắp hai tay lại: “Xem ra là tớ lo lắng vô ích rồi.” “Tớ cũng vậy” Lê Mẫn Nghi nhếch môi. ТrцуeлАРР.cоm trang web cập nhậ*t nhanh nhất
Tống An Nhi cười khế một tiếng: “Hóa ra trong mắt hai người tớ vô dụng như vậy sao?”
Lê Mẫn Nghi gật đầu, không chút khách khí đâm chọc cô ấy: “Không phải là cậu vô dụng, mà là cậu tương đối cảm tính, sợ cậu sẽ không chịu được lời nói lạnh lùng của ông cụ Lương” “Quả thực ban đầu rất khó chịu.” Tống An Nhi vui vẻ đồng ý cách nhìn của Lê Mẫn Nghi: “Nhưng mà về sau.... Cậu sẽ phát hiện thật ra ông cụ Lương không có đáng sợ như vậy, cái loại cảm giác này khó nói lắm.” “Thế cẩm nói, ông ngoại anh ấy là một người hiểu lý lẽ, chỉ là có một số việc sẽ vô cùng cố chấp, ví dụ như hôn ước của Phi Mạc.
Nghe Đường Nhã Phương nói như vậy, Tống An Nhi không khỏi bật cười: “Thì ra là thế, khó trách ông cụ sẽ nói mấy lời khó nghe.
Tống An Nhi ra vẻ ai oán thở dài: “Vậy thì tớ chính là người xui xẻo rồi.”
Đường Nhã Phương và Lê Mẫn Nghi nhìn nhau, không nhịn bật cười thành tiếng.
Tống An Nhi cũng cười.
Tình cảm lộ ra ánh sáng, gặp ông cụ Lương xong, nỗi sợ hãi qua đi, cô ấy cảm thấy tâm trạng đặc biệt nhẹ nhõm.
Những ngày tiếp theo, cứ để nó thuận theo tự nhiên đi.
Chuyện của An Nhi xem như đã giải quyết, giống như dsn đã nói với Lục Đình Vỹ, sau khi chuyện của An Nhi được giải quyết xong thì cô với anh sẽ trở lại nhà họ Lục ở Hà Nội.
Mà ngay khi bọn họ chuẩn bị trở về nhà họ Lục thì buổi họp báo ra mắt bộ phim mới mà Đường Nhã Phương bắt tay tổ chức cũng đã được tổ chức, vì vậy chuyển trở về nhà họ Lục đã bị hoãn lại, Đường Nhã Phương bắt đầu một vòng làm việc mới.
Cũng may mấy người làm việc trong tổ của cô làm việc khả lưu loát, dọn tốt sân bãi, đồng thời cũng gửi thư mời cho truyền thông, bây giờ chỉ còn trang trí và tổ chức cuộc họp báo.
Mà vào trước buổi họp báo, nữ chính Tần Dĩ An đột nhiên nói cô ta không thể tham dự họp báo, sự cố đột ngột khiến Đường Nhã Phương trở tay không kịp.
Tuyển diễn viên cho bộ phim mới, ngoại trừ có đạo diễn và nhà đầu tư đề cử vài người, người quyết định thật sự chính là cô.
Cho nên, Tần Dĩ An chính là diễn viên cô cảm thấy phù hợp nhất với vai nữ chính nhất. Nhưng mà bây giờ cô ta đột nhiên nói không quay nữa, vậy cô phỉa đi đâu tìm người thay thế vị trí của cô ta đây.