Chương 353: Có phải anh quá kiêu ngạo rồi không?
Sau khi Lương Phi Mạc ra mặt giải thích rõ tình hình thực sự của mối quan hệ giữa anh ta và Tống An Nhi thì những bình luận ở trên mạng cũng dần trở nên ít thù địch hơn. “Tại sao có thể như vậy chứ?” Dương Y Thanh không thể tin được Lương Phi Mạc vậy mà lại tự mình ra mặt vì con điểm kia, cô ta còn tưởng rằng chẳng qua anh ta chỉ chơi đùa mà thôi.
Bây giờ những bình luận trên mạng đang bắt đầu đổ dồn về phía Tống An Nhi, đây không phải là điều mà cô ta muốn nhìn thấy.
Vốn dĩ cô ta muốn lợi dụng chuyện tình cảm để bôi xấu danh tiếng của Tống An Nhi, nhưng mà bây giờ xem ra lại thất bại trong gang tấc, cô ta chắc chắn phải một lần nữa nghĩ cách đối phó với Tống An Nhi, tuyệt đối không thể để cho Tống An Nhi cướp mất Minh Quân.
Nghĩ đến Hàn Minh Quân, cô ta liền đứng dậy rời khỏi phòng làm việc đi tới một căn phòng hẻo lánh nhất ở trên lầu ba của biệt thự, đưa tay nhẹ nhàng gõ cửa cất giọng hỏi: “Minh Quân, anh đói bụng chưa?" Sau khoảng mười mấy giây im lặng, một giọng nói yếu ớt từ bên trong truyền ra: “Y Thanh, nếu như em không thả anh ra ngoài thì anh tuyệt đối sẽ không ăn cơm”
Vẻ mặt Dương Y Thanh run lên, giọng điệu lạnh như băng nói: “Hàn Minh Quân, Tống An Nhi có đáng để anh tự làm mình tổn thương như vậy không?” “A!” Bên trong truyền ra tiếng cười giễu: “Ít nhất cô ấy không hung ác như em giam lỏng anh ở đây”
Dương Y Thanh siết chặt hai tay, cô ta hung ác như thế còn không phải là bị anh bức ép sao, nếu như không phải Hàn Minh Quân muốn bù đắp lại cho Tống An Nhi, cô ta sợ mất anh ta nên mới phải nghĩ ra cái kế dở này sao? “Minh Quân, anh đừng trách em. Bởi vì em yêu anh nên mới không thể không làm như vậy” “Yêu anh?” Hàn Minh Quân cất cao trong giọng xen lẫn mỉa mai: “Y Thanh, anh không thể chịu nổi cái loại yêu như thế này, thật sự là không chịu nổi. “Không chịu nổi?” Dương Y Thanh cười giễu, lời nói trở nên bén nhọn: “Hàn Minh Quân, lúc trước anh ở bên em không phải là vì gia thế của em sao? Bây giờ nhà họ Dương mất chỗ dựa, tập đoàn Dương Quang cũng đã đổi chủ, Tống An Nhi trở thành cổ đông lớn nhất của tập đoàn nên anh mới muốn bù đắp lại cho cô ta, anh đừng tưởng rằng em không biết anh đang suy nghĩ gì? Chung quy thì anh cũng chỉ là một thằng đàn ông chuyên đi nịnh nọt mà thôi” Bên trong căn phòng trở nên yên lặng, thật lâu không truyền ra tí xíu âm thanh nào.
Dương Y Thanh hít một hơi thật sâu: “Hàn Minh Quân, anh tự mình nghĩ cho thông suốt đi, bây giờ Tống An Nhi đã là bạn gái của Lương Phi Mạc, anh cảm thấy cô ta sẽ trở lại bên cạnh anh sao? Anh và Lương Phi Mạc ai là người tốt hơn, em tin tưởng người phụ nữ có mắt nhìn nào cũng đều có thể thấy rõ ràng. Cho nên anh nghĩ cho kỹ xem bây giờ anh làm như vậy có đáng giá không?"
Bên trong vẫn im lặng.
Mặc dù Dương Y Thanh nhẫn tâm giam lỏng Hàn Minh Quân như vậy nhưng cô ta không khỏi mềm nhũn, giọng điệu cũng trở nên dịu dàng hơn rất nhiều: “Minh Quân, em không trách anh nói rõ chân tướng cho cô ta biết, làm hại chủ hai phải gánh chịu mọi chuyện mà vào tù. Nhưng em nhất quyết không thể tha thứ cho việc anh muốn quay lại với cô ta, anh làm như vậy hoàn toàn là không để em và con ở trong lòng, như vậy làm cho em rất đau lòng, anh có biết không?”
Lần này cuối cùng Hàn Minh Quân cũng lên tiếng: “Không phải anh không để em và con ở trong lòng” “Vậy tại sao anh muốn quay lại với cô ta?" Dương Y Thanh hỏi.
Sau một lúc im lặng giọng nói của Hàn Minh Quân mới vang lên lần nữa: “Vì tiền, vì tương lai.
Trái lại anh ta rất thản nhiên thừa nhận ý định của mình, Dương Y Thanh thở phào nhẹ nhõm, cũng may không phải là vì yêu mà vì tiền nên cũng không phải là chuyện đáng trách. “Minh Quân, mặc dù cổ phần trên tay ba em ít đi nhưng dù gì ông ấy cũng là một trong những cổ đông của tập đoàn, mỗi một phần mỗi một xu lợi nhuận của tập đoàn đều có phần của ba em cho nên chúng ta cũng sẽ không phải trải qua cuộc sống rất khó khăn.
Hàn Minh Quân im lặng nghe Dương Y Thanh nói tiếp: “Hơn nữa...Tống An Nhi rõ ràng không muốn quay lại với anh, cô ta chỉ lợi dụng chuyện anh muốn bù đắp lại cho cô ta để mọi ra tin tức từ miệng anh rồi cứu ba mẹ của mình"
Hàn Minh Quân ở bên trong phòng nghe thấy những lời này thì sắc mặt trong nháy mắt sa sầm, thực ra thì trong lòng anh ta vô cùng rõ ràng, Tống An Nhi đang lợi dụng anh ta, nếu không cũng sẽ không có đoạn ghi âm kia.
Vốn dĩ anh ta còn đắm chìm trong oán trách và tức giận với việc Dương Y Thanh giam lỏng anh ta nên nhất thời không nghĩ rõ ràng mọi chuyện, bây giờ nghe cô ta nói thì trong nháy mắt tất cả đều trở nên rõ ràng sáng tỏ.
Tống An Nhi! Đôi mắt của anh ta nheo lại, đáy mắt tràn đầy vẻ hung ác nham hiểm. Anh ta tuyệt đối sẽ không buông tha cho Tống An Nhi. “Minh Quân, xem như anh không quan tâm tới em thì cũng phải quan tâm tới đứa bé ở trong bụng em, đứa bé không thể không có ba..”
Ngoài cửa Dương Y Thanh vẫn còn đang nói không ngừng thì anh ta trực tiếp cắt ngang lời cô ta: “Anh đói bụng muốn ăn cơm.
Dương Y Thanh nghe thấy anh ta chủ động nói muốn ăn cơm thì trên mặt vui mừng vội nói: “Được, em lập tức cho người chuẩn bị
Dứt lời cô ta xoay người đi xuống dưới lầu. “Thanh Phi Truyền” điện ảnh và truyền hình của thành phố Thanh đang hừng hực khí thế quay phim, Cao Mỹ Kiều không có cảnh quay nên đang ngồi trong khu nghỉ ngơi vùi đầu nghiên cứu kịch bản. ТrцуeлАРР.cоm trang web cập nh*ật nhanh nhất
Đột nhiên có người chặn ánh sáng của cô ta.
Cô ta ngẩng đầu lúc nhìn thấy người tới là ai thì khế nhưởng đuôi lông mày: “Hướng Tranh, có chuyện gì sao?” Vẻ mặt Hướng Tranh u ám, giọng điệu lạnh lùng: “Tôi muốn xin nghỉ phép” “Tại sao?” Cao Mỹ Kiều đóng kịch bản lại, dù bận nhưng vẫn ung dung nhìn Hướng Tranh.
Hướng Tranh im lặng.
Cao Mỹ Kiều không khỏi nở nụ cười: “Vì Tống An Nhi phải không? Đôi mắt bình tĩnh và lạnh lùng của Hướng Tranh hiện lên một đợt sóng nhưng anh ta vẫn im lặng.
Cao Mỹ Kiều đã quen với tính cách của anh ta nên cũng không cảm thấy có gì lạ mà chỉ nói tiếp: “Tôi cũng đã xem tin tức rồi, rất đặc sắc. Nhưng mà...Bây giờ anh trở về thì có thể làm được gì chứ?”
Vốn dĩ cô ta cũng không biết chuyện lúc trước của anh ta và Tống An Nhi, có một lần anh ta uống say không cẩn thận nói lỡ miệng nên cô ta mới biết.
Mối tình đầu như vậy thật sự là làm cho người ta ghen tị, nhưng mà mối tình đầu đã có người đàn ông khác, anh ta cần gì phải xen ngang vào chứ? “Tôi hiểu rõ nhà họ Lương sẽ không tiếp nhận An Nhi Hướng Tranh thản nhiên nói.
Anh ta vậy mà lại nói bản thân hiểu rõ nhà họ Lương? Cao Mỹ Kiều bật cười: “Hướng Tranh, nhà họ Lương là gia tộc như thế nào chứ, anh vậy mà lại nói anh hiểu rõ, có phải là anh quá kiêu ngạo rồi không?”
Hướng Tranh nhìn chằm chằm cô ta không trả lời mà hỏi một câu: “Tôi có thể xin nghỉ phép không?”
Cao Mỹ Kiều sững sờ: “Đương nhiên có thể” “Cảm ơn. Hướng Tranh ném lại hai chữ sau đó quay người rời đi.
Cao Mỹ Kiều nhìn theo bóng lưng anh ta rời đi, đáy mắt hiện lên vẻ yêu thích và ngưỡng mộ, Tống An Nhi có đạo đức như thế nào mà có thể có được sự lo lắng của hai người đàn ông ưu tú Hướng Tranh và Lương Phi Mạc chứ?
Ngẫm lại chuyện tình cảm của cô ta và Vi Vịnh Phong bị lộ ra ngoài, từ đó cô ta bị gắn cái mác người thứ ba lên người, ngoại trừ công ty tuyên bố thì bên phía Vi Vịnh Phong hoàn toàn không có một chút động tĩnh nào, giống như là hoàn toàn không quan tâm tới người bạn gái là cô ta. ít nhiều cũng làm cho cô ta thất vọng và đau khổ. Người so với người sao có thể làm cho người ta tức chết như vậy chứ! Cô ta cười tự giễu sau đó lại một lần nữa cúi đầu tập trung nghiên cứu kịch bản.
Mặc dù sau khi Lương Phi Mạc ra mặt nói rõ thì những lời chửi rủa ở trên mạng đã dần lắng xuống nhưng theo đó là những rắc rối còn lớn hơn.
Ông cụ nhà họ Lương ra lệnh Lương Phi Mạc dẫn Tống An Nhi về nhà họ Lương.
Tống An Nhi không biết là nên khóc hay nên cười, cô biết rõ sắp đến sẽ là mưa to gió lớn nhưng cô vẫn không u buồn về nhà họ Lương với Lương Phi Mạc.
Là phúc hay họa thì đều không thể tránh khỏi, vậy không bằng thuận theo tự nhiên.