Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Hợp Đồng Hôn Nhân Của Tổng Tài Cao Lãnh

Chương 84: Album cũ

Có một số người một khi đã gặp được thì tất cả quỹ đạo ban đầu sẽ bị lệch đi.

Sau khi Thẩm An Nhiên xuống xe, cô lấy bản báo cáo xét nghiệm trong túi ra coi lại một lần nữa, bên bức hình siêu âm có một chấm tròn rất nhỏ.

Thẩm An Nhiên vừa nhìn hình siêu âm vừa vuốt ve bụng mình, đến bây giờ cô vẫn không thể tin được rằng trong bụng của cô đã có thêm một sinh mệnh nhỏ.

Thẩm An Nhiên nở một nụ cười chua xót, cô và bản báo cáo xét nghiệm thành một cục tròn rồi ném vào trong thùng rác.

Lúc Thẩm An Nhiên về tới nhà thì đã muộn, gần sáu giờ. Nhưng lúc này là mùa hè nên sắc trời sẽ tối muộn hơn những mùa khác, cho nên cổ cũng không cảm thấy trễ lầm.

Lệ Đình Phong trở về nhà hơi sớm, anh không nhìn thấy Thẩm An Nhiên, hỏi thím Vương mới nhớ ra là hôm nay Thẩm An Nhiên đi đến cô nhi viện.

Anh lại nhìn đồng hồ, trong lòng thấy có chút không yên, không phải là đi tới cô nhi viện thôi sao? Làm sao đã đi lâu như vậy rồi mà còn chưa trở về?

Lệ Đình Phong kiềm chế lại cảm xúc kích động muốn gọi điện thoại cho cô, anh lại đợi hơn nửa tiếng nữa, cuối cùng mới nghe thấy tiếng chìa khóa mở cửa.

Thẩm An Nhiên đổi giày, người còn chưa kịp đi vào đã nghe thấy giọng nói chất vấn của Lệ Đình Phong: “Tại sao đi lâu vậy mới quay về?”

Thẩm An Nhiên trả lời: “Cùng chơi với đám trẻ con nên không để ý thời gian.”

“Cô thích trẻ em sao?” Lệ Đình Phong hỏi.

“Cũng tạm.”

Đây là đáp án gì đây? Đến cuối cùng là cô thích hay là không thích.

Thẩm An Nhiên cầm một gói to đi thẳng lên lầu, Lê Đình Phong nhìn những thứ này nọ trong tay cô, anh nghĩ đó là quà mà cô nhi viện tặng cho cô nên anh không để trong lòng.

Buổi tối sau khi ăn cơm xong, Thẩm An Nhiên đi ra khỏi nhà dạo mát, lúc này cũng có rất nhiều người đến công viên đi dạo.

Liếc mắt nhìn một lượt, tất cả mọi người đều có đôi có cặp, hoặc là vợ chồng hoặc là người yêu, Thẩm An Nhiên không kìm lòng được đánh giá bốn phía, trong đôi mắt mênh mông đó thoảng qua nét buồn.

Lệ Đình Phong và Hạ Minh Nguyệt cũng đi dạo, bọn họ bước đi ở phía trước cách Thẩm An Nhiên không xa. Hai người đan tay nhau, vừa nhìn là biết đó là một cặp âu yếm vô cùng xứng đôi.

Thẩm An Nhiên cúi đầu, rõ ràng cô không muốn nhìn vào hai người, nhưng ánh mắt cô không nhịn được mà dõi theo bóng hình của Lệ Đình Phong.

Thẩm An Nhiên đi một vòng rồi quay về nhà, chờ đến khi Lê Đình Phong nhớ tới còn có một người nữa, ngẩng đầu nhìn lên thì đã không còn nhìn thấy bóng dáng của Thẩm An Nhiên đầu nữa.

Thẩm An Nhiên ngâm nước ấm, ánh mắt cô lại cúi thấp xuống nhìn lên cái bụng bằng phẳng của mình.

Việc cô cần phải làm chính là trả thù Lệ Đình Phong chứ không phải là sinh một đứa nhỏ cho Lệ Đình Phong.

Phụ nữ mang thai không được ngâm nước quá lâu, Thẩm An Nhiên chỉ ngâm mấy phút thì đứng lên. Cô mặc áo tắm vào, mái tóc ướt sũng vắt sau lưng, cô cũng không lau khô nó, tùy ý để nước thấm vào trong áo tắm.

Cô mở tủ quần áo ra, từ trong góc sâu nhất tìm được một quyển sổ album ảnh. Vừa nhìn qua đã biết cuốn album ảnh này đã từ rất lâu rồi, ảnh chụp cũng đã ố vàng, nhưng vì cô cất giữ nó rất cẩn thận nên hình ảnh vẫn nhìn thấy rõ ràng.

Thẩm An Nhiên lật ra một trang giấy, ngắm người phụ nữ trong ảnh chụp, hốc mắt cỏ bông trở nên nhòe đi.

“Mẹ… Hôm nay là sinh nhật hai mươi bốn tuổi của con, cũng là hai mươi bốn năm mẹ rời khỏi con”

“Hôm có rất nhiều bạn nhỏ chúc mừng sinh nay nhật con, con nhận được rất rất nhiều quà tặng, có nghìn con hạc giấy, có bình ước nguyện, có hộp âm nhạc… Đúng rồi, con còn ăn bánh kem, bánh kem lần này không phải là con mua đâu.”

“Mẹ, con rất nhớ mẹ.” Thẩm An Nhiên áp khuôn mặt mình vào quyển sổ, trên bức ảnh chụp thấm đẫm những giọt nước mắt đang chảy xuống từ khỏe mắt.

“Tại sao mẹ lại sinh con ra? Để con được đi cùng mẹ không tốt sao?”

Vì để cho đứa nhỏ trong bụng cô trở thành bản sao của cô, cô tuyệt đối không thể sinh đứa bé ra.

Sau khi Lệ Đình Phong trở về, Thẩm An Nhiên còn đang ngồi yên lặng nhìn cuốn album ảnh, anh lặng lẽ bước qua. Nhìn thấy khuôn mặt trên bức ảnh chụp kia có sáu bảy phần giống với Thẩm An Nhiên, tức khắc anh đã nhận ra người phụ nữ trẻ tuổi ở trong bức ảnh kia chính là mẹ của Thẩm An Nhiên.

Đang êm đẹp tại sao lại muốn xem lại album ảnh? Số lần xem album của Thẩm An Nhiên ít đi qua từng năm, trừ phi là cô đã gặp phải chuyện gì đó.

Lệ Đình Phong liếc mắt nhìn ngày tháng trên di động, ngày hai mươi mốt tháng năm. Lúc này anh mới nhớ ra, hôm nay là ngày giỗ của mẹ Thẩm An Nhiên, và cũng chính là sinh nhật của cô.

Năm nay anh lại quên mất ngày sinh nhật của cô nữa, năm ngoái anh không hề để ý đến chuyện này, nhưng không hiểu sao năm nay anh lại cảm thấy có phần áy náy.

“Tại sao cô không nói cho tôi biết hôm nay là ngày sinh nhật của cô

Cả người Thẩm An Nhiên cứng đời, cô ngẩng đầu nhìn, không biết từ khi nào mà Lệ Đình Phong đã đi đến bên người cô.

“Nói với anh có tác dụng gì sao? Anh cũng có quan tâm đầu

Trong lòng anh như bị một con sâu nào đó cắn một cái, ê ẩm, tê dại, đau đớn, không nguy hiểm đến tính mạng nhưng cũng không được thoải mái. Anh đang muốn giải thích thêm vài câu thì Thẩm An Nhiên nói tiếp.

“Huống chi hôm nay tôi đã đi tới cô nhi viện, cũng không cần anh”

Những lời này vào tai của Lệ Đình Phong khiến anh cảm thấy không thoải mái. Tính anh hẹp hòi, khi yêu đương thương hay để ý đến những chuyện vụn vặt. Thẩm An Nhiên thà rằng chơi với một đám nhỏ xa lạ cũng không cần anh.

Anh giơ tay cướp cuốn album ảnh từ trong tay Thẩm An Nhiên ném xuống đất.

Sắc mặt Thẩm An Nhiên hoảng hốt, dường như thứ Lệ Đình Phong ném xuống không phải là cuốn album ảnh mà chính là nửa cái mạng của cô. Cô bước xuống giường định đi nhặt lại nhưng còn chưa chạm tới đã bị Lệ Đình Phong giữ lấy cổ tay ném cô lên trên giường.

Cho dù giường có mềm mại tới đâu nhưng khi bị anh đấy một cách bạo lực như vậy vẫn khiến cô thấy đau đớn. Cô hoa mắt, choáng váng đầu, Thẩm An Nhiên ‘a’ một tiếng đồng thời chống khuỷu tay xuống phía dưới muốn dùng lực chống đỡ ngồi dậy.

Nhưng cô còn chưa kịp ngồi lên thẳng lưng đã bị Lệ Đình Phong đè thật mạnh ép xuống dưới.

Thân thể Lệ Đình Phong ép sát lại gần, đôi mắt anh nhìn cô sắc bén giống như đang tập trung nhìn một con mồi, trong ánh mắt bình tĩnh của anh còn mang theo một phần hung ác.

“Thẩm An Nhiên, kỳ sinh lý của cô chắc hẳn là qua rồi nhỉ.” Hai buổi tối này anh cũng không nhìn thấy cô dùng băng vệ sinh nữa.

Theo bản năng Thẩm An Nhiên lùi về phía sau: “Lệ Đình Phong, anh muốn làm gì…

“Hôm nay là sinh nhật của cô, coi như là tôi thưởng cho cô.” Lệ Đình Phong giữ chặt bả vai gầy yếu của cô, anh cởi cà vạt ra thuận tay thảo một khuy áo.

Dáng người của anh rất đẹp, đứng trong đám đông giống như là hạc giữa bầy gà. Cơ bắp rắn chắc vừa phải, bờ vai rộng cùng với thắt lưng nhỏ, dáng người thon dài tỏa ra một khí chất đầy nam tính.

Thẩm An Nhiên cũng không cảm thấy đây là thử phần thưởng gì. Trong bụng cô còn đang mang một em bé, Lệ Đình Phong lại là người không tiết chế, lúc trước cô còn có dấu hiệu sinh non, sợ là Lệ Đình Phong vừa đụng một lần thôi thì ngay lập tức sẽ máu chảy thành sông.

Chỉ cần nghĩ tới cảnh đó thôi là Thẩm An Nhiên sởn hết cả tóc gáy, mặt mũi trắng bệch.

“Tôi không cần, anh đi tặng Hạ Minh Nguyệt đi.”

“Ở dưới người tôi mà còn nói tới Hạ Minh Nguyệt, Thẩm An Nhiên, không phải là cô đang ghen đấy chứ?” Anh dán sát lên bên tại Thẩm An Nhiên, giọng nói của anh khàn khàn như một con mèo lớn được thỏa mãn.

Thẩm An Nhiên quay mặt sang hướng khác tránh né luồng nhiệt nóng hổi bất ngờ thổi tới tại cô “Tôi không có “

“Cô không có? Vậy cô nói xem, hôm nay lúc đi xuống dạo mát tại sao cô luôn ở phía sau nhìn lén tôi? Có phải là không chịu nổi khi nhìn thấy tôi nằm tay Hạ Minh Nguyệt, không để ý tới cô hay không?”

Thẩm An Nhiên tức nghẹn, trong phút chốc không nói nên lời. Một lúc sau, đôi môi cô ngập ngừng khép mở như cánh hoa: “Sao anh biết?”

“Ánh mắt cô nhiệt tình như vậy, rất khó để không bị phát hiện.

Lệ Đình Phong lại ép sát vào người cô hơn một chút, đôi tay anh tăng tốc độ cởi cúc áo của cô ra, chỉ trong chốc lát đã tháo hết.

Thẩm An Nhiên càng thêm hoảng loạn, từ trước tới nay con người của Lệ Đình Phong này luôn luôn ngang ngược, chưa nói một lời đã làm xáo trộn hết tiết tấu của cô.

Trong vô thức cô đặt bàn tay lên trên bụng bảo vệ đứa bé. Đầu cô nhanh chóng suy nghĩ biện pháp, Lệ Đình Vận là người ăn mềm không ăn cứng, nếu như thái độ của cô càng cứng rắn, thì đối phương lại càng mạnh mẽ.

Thẩm An Nhiên vòng tay ôm lấy cổ Lê Đình Phong, nở nụ cười làm nũng giống như một con mèo, đôi mắt quyến rũ, giọng nói ngọt ngào: “Lệ Đình Phong, người trưởng thành nên biết kiềm chế bản thân.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!