Vết rách ở trên ngón tay của Lệ Đình Phong, rõ ràng là nhiệt độ ấm áp, nhưng anh lập tức thu tay lại như thể bị bỏng.
Ánh mắt của anh không được tự nhiên di chuyển, lúc này anh mới phát hiện ra trên mu bàn tay của Thẩm An Nhiên đang chảy máu.
Lê Đình Phong bấm chuông cửa trên tường rồi thờ ơ quay lại: “Tôi về đây. Cô cứ ở bệnh viện đợi cho tốt. Thứ tự tuần sau tôi sẽ đưa cô đến toà án xét xử”
Thẩm An Nhiên nhìn theo bóng lưng của anh, đột nhiên nói ra: Lê Đình Phong, tôi luôn cho rằng anh là người không giữ lời” Rõ ràng đã xác nhận vấn đề này, nhưng giọng điệu lại run lên đầy do dự.
Lê Đình Phong không hề nhìn lại cô, chỉ kéo cửa đi ra khỏi phòng bệnh, trước khi đi nhẹ nhàng nói: “Thẩm An Nhiên, cô còn cần tôi nhắc nhở cô một câu, lúc hướng về phía cha xứ tôi đã nói dối sao?”
Cả người cô như bị tháo bỏ xương khớp, Thẩm An Nhiên nằm mềm nhũn trên giường, nước mắt cứ thể không ngừng chảy dài theo hai khoé mắt, ướt đẫm cả gối, cũng chính vào lúc này cô đau đớn hoàn toàn hiểu ra.
Cuộc hôn nhân chấn động của Thẩm An Nhiên và Lê Đình Phong một thời, dù sao hai nhà cũng không phải gia tộc nhỏ, dính dấp đến hai công ty hơn mấy mươi nghìn tỷ, ngoài hôn lễ thì đám cưới của hai người cũng rất quan trọng.
Bọn họ đã tổ chức một đám cưới đơn giản trước sự chứng kiến của toàn giới truyền thông. Người cha xứ đứng trên đài cầm kinh thư rồi trịnh trọng hỏi: “Anh Lê Đình Phong, anh có muốn chăm sóc cho cô Nhiên An Nhiên suốt đời, yêu thương cô ấy, trân trọng cô ấy và chăm sóc cô ấy, bất kể trong nghèo khó hay giàu có, sức khoẻ hay bệnh tật không.”
Lê Đình Phong, người đã mặc bộ đồ đen năm đó đứng đối diện với cô và nói ba từ “Tôi đồng ý.”
Cho nên từ lúc hôn nhân bọn họ bắt đầu chính là một sự lừa gạt, mà làm sao Lê Đình Phong có thể tin cô?
Lần đầu tiên Thẩm An Nhiên khóc không ra tiếng, chỉ là toàn thân co quắp, liên lụy đến vết thương trên người đau đến tận xương tuỷ.
Cô nhìn về phía cây kim trong tay trái mình, giơ tay lên dùng sức nhổ ném xuống đất, treo nước thuốc cột lên đỉnh đầu loảng loảng xoảng vang lên.
Cây kim trên mu bàn tay, lúc này đã hoàn toàn xuyên ra ngoài, máu chảy xuống như nước, chỉ chốc lát sau đã ướt toàn bộ mu bàn tay.
Đau lắm, nhưng tim cô còn đau hơn.
Ngày đầu gặp nhau như thế, Thẩm An Nhiên đã để Lệ Đình Phong thống trị trong trí nhớ của mình suốt mười sáu năm, cô liều lĩnh đến gần anh như con thiêu thân lao vào lửa, không biết xấu hổ đuổi theo anh, nói rằng rất thích anh, cưới anh như một kẻ ngốc
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!