Chương 169
Người đàn ông hung ác nói: “Cố Nhiên có nghe không, nếu cô không tới, tôi sẽ chặt tay anh trai cô”
“Tôi thật sự không có nhiều tiền như vậy. Anh kêu tôi qua cũng chẳng ích gì. Không bằng nới nới cho tôi vài ngày kiếm tiền thì tốt hơn” Thẩm An Nhiên vừa nói vừa nghĩ biện pháp đối phó, cô liếc nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Bạch Hải Châu liền đứng dậy đi đến cửa sổ, cô hạ giọng, không muốn họ nghe thấy cuộc nói chuyện của cô.
“Vợ của tổng giám đốc tập đoàn Đại Phong làm sao lại không lấy được ba mươi tổ chứ?”
Thẩm An Nhiên kinh ngạc: “Vậy thì anh cứ tìm Lệ Đình Phong lấy tiền đi”
Người đàn ông tức giận: “Tôi không nói đùa với cô”
Thẩm An Nhiên giật giật khóe môi, giọng điệu lạnh lùng giễu cợt: “Tôi cũng không phải đang nói đùa với anh. Quan hệ của tôi và Lê Đình Phong không giống như những gì đăng trên mạng. Anh ấy sẽ không đưa tiền cho tôi. Vẫn là câu nói cũ. Cho tôi vài ngày kiếm tiền, nếu không anh có thể chặt đứt tay Thẩm An Phú, tôi không quản anh ta sống hay chết, nhưng anh phải cân nhắc xem tính mạng của anh ta có
đáng giá ba mươi tỷ không”
Điện thoại đột nhiên im bặt, nếu không phải màn hình hiển thị cuộc gọi đang diễn ra, Thẩm An Nhiên còn tưởng rằng đối phương đã cúp máy.
Bên kia dường như đang bàn biện pháp đối phó, Thẩm An Nhiên đợi gần ba mươi giây mới nghe thấy giọng một người đàn ông truyền đến: “Được rồi, vậy thì cho cô một tuần. Cô hôm nay năm giờ chiều đến đây ký giấy tờ cho tôi. Trễ một phút tôi liền chặt một ngón tay của anh cô”
Người đàn ông cảnh cáo nói: “Một mình cô đến, không được báo cảnh sát”
Rõ ràng là anh ta đòi tiền, nhưng bây giờ đã trở thành một vụ bắt cóc, Thẩm An Nhiên không bị anh ta uy hiếp: “Gửi địa chỉ cho tôi.”
Nói xong cô trực tiếp cúp máy.
Xung quanh đột nhiên an tĩnh lại, nhất thời, Thẩm An Nhiên cảm thấy nặng nề, bên tai vang lên hai tiếng ong ong.
Cô vươn tay đỡ bức tường, mới miễn cưỡng chống đỡ thân thể.
“An Nhiên, ai đã gọi cho em vậy?” Tô Thanh Kiều hỏi sau lưng hỏi.
Thẩm An Nhiên quay lưng về phía họ, hít thở thật sâu hại hơi, giả vờ như không có việc gì.
Cô cất điện thoại di động vào túi xách, xoay người nói: “Tôi không sao”
“Nhưng mà tôi vừa nghe cô nói đến tiền, cô gặp vấn đề gì về kinh tế à?”
“Tôi là vợ của Lệ Đình Phong, làm sao tôi có thể thiếu tiền được?” Cô lặp lại những gì người đàn ông nói với cô qua điện thoại, ánh mắt thờ ơ và giọng điệu chế giễu.
“Tôi ra ngoài đã lâu, tôi về trước đây” Thẩm An Nhiên lấy Lê Đình Phong ra làm cái cớ: “Về muộn anh. ấy sẽ tức giận.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!