Chapter 14
Vũ Thái Lãng không có giải thích, chỉ nhẹ nhàng nói một câu.
"Mặc kệ ngươi suy nghĩ thế nào, nếu ngươi muốn trở nên mạnh mẽ, thì chỉ có ta mới giúp ngươi được, chỉ cần mười năm, ngươi sẽ đứng lên đỉnh cao mà tất cả cao thủ Đông Hoàng đều mơ ước a."
Giáp Bát Nhất lúc này không còn quan tâm, liền xoay chuyển ánh mắt nhìn lên trên khán đài, mặc kệ Vũ Thái Lãng bày trò.
Hẳn cũng cảm giác được, người này không để ý đến mình, Vũ Thái Lãng không có tức giận, cũng không tiếp tục. nói nữa, liền im lặng theo dõi trận chiến bên trên.
Lúc này trận đấu đầu tiên cũng kết thúc, một trăm người đã loại hết tám mươi, chỉ còn hai mươi người ở lại, đa số trên mặt đều hiện rõ mệt mỏi, ngoại trừ các đại tông môn đệ tử, vẫn còn giữ nguyên khí chất trầm ổn, không giống như bị hao hụt linh khí.
Lão giả chủ trì liền công bố một lượt sau đó nói.
"Chúc mừng hai mươi thí sinh đã vượt qua vòng một, hiện tại mỗi người nhận một viên Hồi Linh đan, thời gian nghỉ ngơi là mười phút. Sau đó sẽ khởi hành trận đấu thứ hai."
Những thí sinh nhận mỗi người một viên đan dược, liền đem nó nuốt vào trong người, lúc này đan dược cũng phát huy tác dụng, trong người linh khí khô căn nhanh chóng được bổ sung thêm, sắc mặt trở nên hồng nhuận.
Đây là hiệu quả của đan dược nhị phẩm! Rất nhanh trận đấu thứ hai cũng tới, nương theo chỉ dẫn của lão giả, hai mươi người đi đến thùng nhỏ bốc thăm chọn
số.
Hoàng Hải Hà chọn trúng số một, đấu với số hai Chu Mẫn.
Số ba Kiếm Sinh đấu với số bốn con em gia tộc nhị lưu.
Dần dần các số thứ tự cũng lần lượt hiện ra, tương ứng với đối thủ của mình.
"Mọi người đã có số của mình rồi ạ trận chiến! Mời Hoàng Hải Hà cùng Chu Mãn tiến lên."
Lão giả đột nhiên lớn tiếng nói, hướng về phía Chu Mẫn và Hoàng Hải Hà gật đầu.
Hoàng Hải Hà thân mặc thanh y, dáng người cao ráo, khuôn mặt vô cùng anh tuấn, trên tay mang theo một thanh kiếm màu xanh lục
Nét mặt cực kỳ bình tĩnh, chỉ thấy hẳn nhún người nhảy lên một cái, chớp mắt đã đáp trên lôi đài, ánh mắt bình tĩnh nhìn chăm chăm vào Chu Mẫn, dường như đợi Chu Mẫn ra sân.
Chu Mãn bên này cũng không chịu yếu thế, nhanh chóng nhảy lên lôi đài, song song đứng đối diện, đối với Hoàng Hải Hà chắp tay nói.
"Hoàng sư huynh! Ta biết ngươi rất mạnh, nhưng ta cũng không hề yếu, ta thật muốn xem xem ngươi với ta ai mạnh hơn, hiện tại mau chiến đấu thôi, không để lỡ thời gian của hai
bên.
Chu Mẫn vừa dứt lời, khí thế trên người đột nhiên bùng phát, linh khí màu nâu sãm từ trong đan điền lao nhanh ra, tạo thành những đường vân vụ uyển chuyển bay múa quanh thân.
"Tu vi Phá Đan Cảnh bát trọng!"
Có người nhận ra liền không khỏi kinh hô, thì ra trước giờ Chu Mẫn luôn ẩn nấp tu vi thật, chính là đợi đến khi gặp được
đối thủ xứng tầm.
"Hoàng sư huynh ngươi cứ thể hiện hết thực lực của mình đi"
Chu Mẫn đột nhiên cười nói.
"Liền ngươi sao?"
Hoàng Hải Hà không bận tâm đến, khí tức trên thân Chu Mãn không có làm hắn e sợ, dẫu có thì cũng chỉ là hơi kinh ngạc một chút mà thôi, nhưng như vậy còn chưa lay động được hắn.
"Vậy ta liền không khách khí!"
Cảm giác Hoàng Hải Hà trong lòng khinh thường, trong lòng Chu Mẫn đột nhiên dâng lên một đoàn nộ khí, ánh mắt liền trở nên rét lạnh, thân thể gia tốc tấn công trực diện vào Hoàng Hải Hà.
"Xoáy Kích Tất Sát!"
Chu Mẫn hét lớn một tiếng, linh khí màu nâu sẫm xoay chuyển xoắn ốc tạo thành hình một chiếc khoan, mạnh mẽ nhào đến đối phương.
Hoàng Hải Hà ánh mắt trở nên nghiêm túc lên, chân khí bàng bạc liền phóng thích ra, đem nó tập hợp lại trên thân kiếm, thanh kiếm trên tay không ngừng run rẩy, giống như. muốn thoát khỏi trói buộc, hai chân hắn lui ngược về sau, tay cầm kiếm vung lên cao, đem thanh kiếm nâng lên chém một kiếm thẳng tắp đi xuống, chính diện nghênh chiến chiêu thức Chu Mẫn.
"Trảm Mai" BànhI!!!
Hai chiêu thức nhanh chóng va chạm với nhau, tạo nên một tiếng nổ vang lớn, lực sóng xung kích đánh văng ra hai bên đụng vào Hộ Sơn Đại Trận, khiến trận pháp có chút lắc lư.
Xoáy Kích Tất Sát của Chu Mẫn ngay lập tức bị chẻ đôi, cũng may Chu Mãn linh cảm nhạy bén, vừa kịp thời né tránh mới không bị trúng đòn, phải công nhận, chiêu thức này của Hoàng Hải Hà cực kỳ sắc bén.
Hoàng Hải Hà thân kiếm cũng xuất hiện một tia dư chấn, sau lực tác động này thân kiếm liền run nhẹ một hồi.
Ánh mắt Chu Mẫn chợt trở nên nghiêm nghị, thất bại một quyền không có khiến hắn kinh sợ, mà là càng muốn đánh bại Hoàng Hải Hà hơn.
Lúc này, bên phía Hoàng Hải Hà vẫn không có tạm dừng lại, mang thanh kiếm trên tay lao nhanh đến, vừa tiến lại gần Chu Mẫn vừa vung bảo kiếm tạo thành nhiều đường thẳng ngang dọc. Khí tức âm hàn lạnh lão không ngừng tràn ra phát tán bao phủ quanh thân kiếm, sau đó hét lớn.
"Băng Sương Kiếm Quyết!" Một đoàn khí tức sương mù rét lạnh phá không mà đi.