Đúng là bực mình. Lúc đầu bị đem ra làm bia đỡ đạn cho cấp trên kim bạn thân. Từ trai thẳng biến thành gay đã khiến anh muốn độn thổ
Sau đó bị vợ sắp cưới của bạn gọi là thụ, mặc cho anh giải thích gãy lưỡi. Anh cũng cố gắng nhịn nhục vì hạnh phúc của bạn thân
Nhưng bâu giờ bị gọi là mỹ thụ thì anh đây không chịu được nữa
Người đẹp trai ngời ngời, bá khí vây quanh. Bao nhiêu phụ nữ muốn tiếp cận tại sao trong mắt nữ nhân ngốc này lại biến thành người bị đè vậy?
'' Thôi nha. Thẹn quá hoá giận định dùng vũ lực với em à?'' - Thượng Quan Hiểu Tuệ xù lông, cố tình cảnh cáo anh đừng có thượng cẳng chân hạ cẳng tay với mình
Trương Tuấn Kiệt thở dài
'' Ai thèm đánh em chứ? Hơn nữa, anh không phải gay''
'' Ai tin chứ? Có tên trộm nào tự nhận mình là trộm đâu?''
'' Cái đầu nhỏ của em chứa gì trong đó vậy? Cái đồ ngốc này!!!''
'' Anh dám bảo em ngốc?'' - cô sừng sộ
'' Không ngốc thì là gì? Suy diễn lung tung. Chuyện anh thích đàn ông cũng nghĩ ra được. Vậy sao em không nghĩ đến việc anh thích em?''
Không gian đột nhiên yên ắng. Trong đầu cô ong ong vang lên những từ cuối mà anh nói
Ánh mắt to trố ra như muốn rớt con ngươi ra ngoài. Môi mọng hé mở định cãi lại chợt không biết nói gì
Trương Tuấn Kiệt khổ tâm vò đầu bức tóc. Kẻ ưa gọn gàng như anh giờ đây đầu tóc chẳng khác tổ quạ là bao
'' Arggg ... Từ khi được cha nhận nuôi, lần đầu gặp thì anh đã thích em rồi. Thích đến mức khắp phòng đều dán hình em, điện thoại cũng cài hình em. Mỗi lần không ngủ được sẽ lôi điện thoại ra mà ngắm''
Anh thật thà thổ lộ
Còn có, mỗi đêm cô đơn. Đều phải nghĩ đến mới có thể giải phóng được dụ.c vọng của chính mình
Nhưng anh không thể nói. Lỡ cô nghĩ anh là biến thái thì còn phiền hơn là gay
Thượng Quan Hiểu Tuệ chớp chớp đôi mắt to tròn, gượng cười
'' Haha ... anh ... anh nói dối cũng có trình tự quá nha''
Chuyện này sao có thể là thật chứ?
Trương Tuấn Kiệt đặt bàn tay nhỏ xinh mình đang nắm lên lồng ngực. Để cô cảm nhận nhịp tim đang đập liên hồi như muốn khiến ngực anh nổ tung
Gương mặt đến tận mang tai đỏ bừng. Anh chẳng thể ngờ sẽ tỏ tình trong cái tình huống chó chết này
'' Em có nghe thấy gì không? Nếu nói dối thì sao nó lại đập loạn thế này?''
Thượng Quan Hiểu Tuệ rối bời, nụ cười dần méo mó, cố đưa ra suy luận mà bản thân cảm thấy hợp lý
'' Có ... có thể anh bị chứng loạn nhịp tim. Hoặc là ... không quen nói dối nên tim mới đập nhanh đến vậy''
Trương Tuấn Kiệt phát cáu. Con nhóc này
Anh đã chân thành đến vậy mà cô chỉ nghĩ những gì bản thân muốn nghĩ
^^^đón xem tập mới nhất trên Mangatoon^^^
Giám đốc Trương giận tím người, kéo mạnh
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!