Sau màn giới thiệu, bầu không khí bắt đầu sôi nổi hơn. Mỗi người anh một câu, em một câu. Hỏi dồn dập khí thế về chuyện tình yêu của Phó Tư Truy cùng Âu Di Dương. Âu Di Dương sắp choáng đến nơi rồi.
Quách My: “Tôi nói này, ba người các cậu hay thật đấy. Mỗi người đều tự kiếm về cho mình một em gái dễ thương như vậy. Không biết là gặp vận may gì nữa. Chỉ tội cho ba em gái nhỏ này nha, toàn gặp mấy con sói tu luyện ngàn năm thôi.”
Phó Tư Truy ngồi một bên nghe, cười cười rồi cầm ly rượu lên nhấp một ngụm, cũng không phản bác.
Triệu Khang ngồi kế bên: “Chị Quách, người ta mới lừa được người. Hiện tại mới là vợ sắp cưới thôi. Chị đừng nói ra nói vào, vợ người ta chạy mất là anh Phó lại tính sổ lên đầu chúng ta đấy!”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Vinh Khô Hoa Niên
2. Không Hẹn Mà Đến
3. Cách Một Khoảng Sân
4. Chú! Xin Ký Đơn!
=====================================
Quách My: “Ai là chúng ta với cậu!”
Chu Tử Dạ cũng rất thích đốt nhà: “Thật ra em thấy chị Quách nói đúng lắm. Em vẫn không tin được người như anh của em với anh Phó đây mà có thể kiếm được bạn gái đâu! Cả hai người này đều chỉ được vẻ bề ngoài, tính tình thì âm âm hiểm…Ứm ứm....”
Cậu chàng kia còn chưa nói xong, Tô San ở bên cạnh đã gắp lấy cái bánh bao chiên trên bàn nhét vào miệng Chu Tử Dạ.
Tô San cười trừ nhìn Chu Tử Hiên cùng Phó Tư Truy: “Anh hai, anh Phó. Đừng quan tâm tới lời của anh ấy. Hai người biết tính tình anh ấy ngu ngốc mà ha ha....”
Quách My cười híp mắt, liếc Chu Tử Dạ: “Tử Dạ, hình như em có chút hiểu lầm, ba người mà chị nói có bao gồm cả em trong đấy đấy.”
Chu Tử Dạ bĩu môi: “Chị Quách…”
Phó Tư Truy không để tâm náo nhiệt bên này nữa, với tay gắp một miếng thịt vịt để vào chén Âu Di Dương: “Có phải ồn ào lắm không?”
Âu Di Dương cười cười, lắc đầu: “Không đâu, mọi người rất vui vẻ.”
Phó Tư Truy: “Bọn họ là thế này. Miệng toàn nói mấy lời xằng bậy thôi. Em đừng để tâm.”
Âu Di Dương: “...” Ngài Phó à, hình như ngài cũng không thua kém mọi người là bao đâu?
Bên kia, Ninh Dư đang xé nhỏ bánh bao ra đút cho Chu Phong ăn, lại quay sang hỏi chuyện Âu Di Dương: “Tiểu Dương, em với anh Phó quen nhau bao lâu rồi? Đã dự tính khi nào làm đám cưới chưa?”
Âu Di Dương hơi ngượng một chút, cô cảm thấy hôm nay cô phải nói dối quá nhiều: “Dạ, tụi em quen nhau được khoảng một năm ạ. Chuyện đám cưới…”
Cô còn chưa nói xong, đã bị chen lời.
Chu Tử Dạ ngạc nhiên: “Thật saooo? Lâu như vậy rồi? Anh Phó giấu kỹ quá, tụi tôi chẳng biết chút gì luôn.”
Tyler liền được dịp lấy cớ: “Phạt phạt phạt, phạt nặng vào. Tôi còn phải trả thù chuyện hôm qua hai người này phát cẩu lương ngập mồm cho tôi ăn đó. Quá là vô lương tâm.”
Phó Tư Truy thở dài, mấy người này như cắn phải thuốc nổ. Ngoại trừ Chu Tử Hiên ra, hôm nay ai cũng ầm ĩ không thôi. Nhưng mà đây là những người bạn thân thiết nhất của anh, nên bọn họ mới thoải mái như vậy. Phó Tư Truy cũng vui vui vẻ vẻ mà thực sự uống thêm vài ly rượu phạt kia.
Lúc này, Chu Tử Hiên - người đàn ông nãy giờ chỉ lo gắp đồ cho vợ, đút cho vợ ăn mới lên tiếng.
“Mọi người cố gắng lên, hôm nay cậu ta ngoan ngoãn đấy. Bình thường có nói thế nào cậu ta cũng không quan tâm mấy lời nói mượn cớ ép rượu của các cậu đâu. Đây là dịp để mọi người trả thù lão Phó.”
Anh vừa dứa lời, Ninh Dư ngồi bên cạnh liền trừng mắt nhìn anh. Im lặng không được bao lâu, mở miệng ra là đã muốn kiếm chuyện rồi. Chu Tử Hiên cười ranh mãnh, hôn cái chóc lên má vợ. Bị cô đỏ mặt đẩy ra.
Một câu nói của Chu Tử Hiên, liền thành công kéo bầu không khí lên đến đỉnh điểm. Hai người ồn ào nhất là Chu Tử Dạ cùng Tyler. Tô San liếc xéo Chu Tử Dạ không biết bao nhiêu lần, mỗi lần bị cô nhìn, Chu Tử Dạ đều ngoan ngoãn im mồm lại. Nhưng chưa được bao lâu lại không kiềm được mà hùa theo Tyler chọc ghẹo Phó Tư Truy cùng Âu Di Dương.
Triệu Khang cùng Quách My cũng là hai người thích đùa giỡn, lập tức góp mặt, nhưng được một lúc hai người này lại ngồi cãi cọ riêng với nhau. Mà trông có vẻ giống “cãi yêu” hơn, vì mỗi lần cãi một câu xong thì Triệu Khang lại bón cho Quách My một đũa thức ăn. Quách My cũng vui vui vẻ vẻ mà ăn, ăn xong lại xì xào cãi nhau tiếp.
Không khí ngập tràn màu hồng, ai cũng vui vui vẻ vẻ. Chỉ có Tyler là vạch đen đầy mặt. Hôm qua chỉ có một cặp Phó Tư Truy cùng Âu Di Dương thồn cẩu lương, hôm nay cẩu lương được nhân ba. Ba cặp này ra sức ân ân ái ái không ngừng, buổi gặp mặt này không giống như đi họp mặt bạn bè hay ra mắt vợ sắp cưới chút nào, mà giống như đi hẹn hò đôi hẹn hò ba hơn. Chỉ có Tyler là cô đơn một mình…
Càng bị dồn cẩu lương, Tyler lại càng ra sức quậy hơn. Náo nhiệt không ngừng nghỉ một giây nào.
Âu Di Dương không ngờ là bạn của Phó Tư Truy lại như thế này. Cô còn tưởng sẽ phải đi gặp một đám nam nhân ngồi nghiêm nghiêm túc túc uống rượu cùng nhau, đàm đạo về kinh tế trong nước và thế giới này kia cơ.
Còn những người ở đây, nhìn là biết đều có gia thế và rất thành công. Nhưng họ cũng chỉ giống như những người bình thường. Cười giỡn vui đùa cùng nhau, nói về những chuyện vặt vãnh trong cuộc sống, cũng không hề biết giới hạn là gì, bầu không khí rất thoải mái và tự nhiên. Làm Âu Di Dương cũng dễ dàng hòa nhập với mọi người chứ không có cảm giác lẻ loi.