Bạch Ly quay trở lại học viện, ngay lập tức đã gây sự chú ý lớn đến với tất cả mọi người.
Ngày trước bởi vì chuyện của cô ta quá lớn thế nên ở học viện không có ai là không biết, hơn nữa không ít người còn nghĩ rằng có khi phen này Bạch Ly cũng tiêu tùng rồi.
Nhưng cuối cùng cũng có ngày Bạch Ly quay trở lại, có khi còn lợi hại hơn cả ngày trước nữa. Điều này cũng khiến cho không ít sinh viên tại học viện phải bàn ra tán vào, rốt cuộc không biết là do cô ta hên hay là bởi vì Bạch gia lắm tiền mới vớt được cô ta trận này từ dưới bùn lên nữa.
Bạch Ly quay trở về phòng ký túc xá, bây giờ cô ta mới nhận ra Diệp Liên Tuyết vốn đã chuyển ra ngoài từ lâu. Có khi cái hôm cô ta nhìn thấy cô cùng với Quách Thừa Tuyên đi siêu thị cùng nhau không phải là giả, hơn nữa cô bây giờ còn sống chung với hắn rồi. Điều này lại khiến cho Bạch Ly tức tối hơn bao giờ hết, và sự hiếu chiến của cô ta cũng tăng lên gấp bội lần. Nhất định có một ngày cô ta sẽ khiến cho Diệp Liên Tuyết phải sống không bằng chết, nhất định cô ta sẽ đòi lại được tất cả những thứ thuộc về mình.
Chuyện Bạch Ly quay trở lại học viện cũng khiến cho ban lãnh đạo có chút đau đầu. Cụ thể chính là đã có hai luồng ý kiến trái ngược nhau nổ ra và nó gây tranh cãi suốt cả tuần. Một bên thì có người cho rằng Bạch Ly vẫn có quyền được tiếp tục học tập bởi vì không thể đánh đồng được chuyện tiền án với quyền được học tập. Bên còn lại thì nhất quyết muốn khai trừ Bạch Ly bởi vì cô ta đã phạm phải sai lầm cực kì lớn, gây ảnh hưởng đến danh tiếng của nhà trường và không chấp nhận được hành vi băng hoại trong đạo đức nghề y. KHÔNG QUẢNG CÁO, đọc 𝑡𝒓u𝘺ện 𝑡ại ﹎ 𝑡𝒓ù𝑚𝑡𝒓u 𝘺ện.𝑽n ﹎
Nhưng về sau, vì lý do gì đấy, Bạch Ly vẫn được hội đồng nhà trường quyết định giữ lại. Một số người cho rằng tiếp tục là Quách gia động tay động chân, một số thì lại cho rằng có khi Bạch gia bây giờ lớn mạnh rồi, mấy chuyện này chỉ cần đập tiền vào là được.
Tóm lại, chuyện Bạch Ly quay trở lại học viện vẫn là một chuyện gây tranh cãi, cũng có khi được xem là chuyện gì đấy cực kì đáng để quan tâm. Và rồi những người không liên quan vẫn lại tiếp tục bị réo vào.
Diệp Liên Tuyết ngay ngày đầu tiên bắt đầu học kì mới đã phải chịu đựng không ít ánh nhìn kì lạ cũng như là những lời bàn tán chẳng mấy hay ho đến từ hằng hà sa số những sinh viên trong học viện. Chuyện lần trước cô rời khỏi ký túc xá bằng cách thức không mấy yên ắng là một phần, phần còn lại có lẽ vì việc Bạch Ly quay trở lại học viện cũng ít nhiều có liên quan đến cô.
Lần trước, Quách Thừa Tuyên đã không ngại ngùng ánh mắt của tất cả mọi người, ngang nhiên công khai trước bàn dân thiên hạ rằng hắn đang rất quan tâm đến hôn thê của mình. Bây giờ chuyện Bạch Ly quay trở lại, người ta cũng cho rằng Quách Thừa Tuyên không nhắm mắt làm ngơ được khi thanh mai trúc mã của mình gặp nạn nên mới bàn bạc lại với cô của mình là Quách Tuệ Lâm, tìm cách rút đơn kiện.
Thanh mai trúc mã và phu nhân tương lai, Quách Thừa Tuyên bị mang cái mác một chân đạp hai thuyền, tiếng tăm bởi vì những tin đồn thất thiệt này mà đen thui đến tệ hại. Mà Diệp Liên Tuyết cũng vì việc kiện tụng với Bạch Ly như thế kia càng khiến cho người ta bàn ra tán vào hơn về cái vấn đề đối nhân xử thế và họ còn ồn ào trên diễn đàn của học viện suốt một thời gian dài về cuộc chiến ngầm giữa hai thế lực lớn mạnh đó chính là cô và Bạch Ly.
“Cậu thực sự không ở ký túc xá nữa sao? Có người nói bây giờ cậu sống cùng với chồng tương lai rồi hở?”
Lưu Chỉ Nghi tò mò hỏi, nhưng khi nhìn thấy cái khí chất cực kì lãnh đạm, lạnh lùng kia của Diệp Liên Tuyết, cô lại thôi. Dù sao thì người ta cứ bàn tán mãi về Diệp Liên Tuyết như thế không khỏi khiến cho Lưu Chỉ Nghi tò mò, nhưng cô là người bạn duy nhất của Diệp Liên Tuyết, tính ra cô cũng không nên quá tọc mạch mấy chuyện đời tư này thì đúng hơn.
“Ừm! Ở với anh ấy tốt hơn nhiều.”
Diệp Liên Tuyết vô tư trả lời câu hỏi này và cô nghĩ rằng chẳng có gì phải giấu diếm cả. Hơn nữa thì cô cũng thông suốt rồi, sống với Quách Thừa Tuyên vẫn tốt hơn nhiều, một mình một căn phòng lớn, muốn riêng tư có riêng tư, quan trọng là thoải mái. Cô nghĩ nếu như cô chọn quay trở về ký túc xá thì có khi không sống nổi với cái dư luận bát quái này mất.
Cô không quan tâm đến nó không có nghĩa là nó không ảnh hưởng đến cuộc sống của cô.
“Mọi người bàn tán cũng quá đáng ghê! Nhiều khi tôi cũng muốn phản bác lại họ bởi vì dù sao tôi cũng từng chứng kiến chuyện đó mà. Nhưng mà thôi, cứ im lặng kẻo nói sai gì thì lại ảnh hưởng đến cậu nữa.”
Lưu Chỉ Nghi là một cô gái đơn thuần, tuy nhiên cô ấy cũng biết suy nghĩ và điều này khiến cho Diệp Liên Tuyết cảm kích ghê gớm. Bởi vì Lưu Chỉ Nghi đã từng vì bị cô làm cho liên lụy nên mới gắp chuyện thế nhưng cô ấy vẫn không chấp nhặt chuyện đó và không khiến cho nó bị làm quá lên. Một người tốt như vậy, nhất định Diệp Liên Tuyết sẽ trân trọng và ra sức bảo vệ.
“Cậu đừng giải thích gì nhiều, tốt nhất là cứ bơ đi mà sống thôi. Như tôi này. Tôi cũng đang sống tốt lắm, mấy cái sự đặt điều linh tinh không có làm ảnh hưởng gì đến tôi đâu thế nên cậu cũng đừng có suy nghĩ nhiều quá.”
Sống độc lập, mạnh mẽ, kiên cường giống như Diệp Liên Tuyết chính là cách sống mà Lưu Chỉ Nghi luôn luôn ngưỡng mộ. Cô cũng học theo Diệp Liên Tuyết thôi, cứ bơ đi mà sống vậy bởi vì dù sao thì cô biết cô cũng chẳng có năng lực dập tắt được chuyện lớn như thế này.
Chiều hôm đó, Phong Dã Thiệu hẹn cô đi dùng bữa tối. Diệp Liên Tuyết không từ chối anh, cô còn nhắn tin cho Quách Thừa Tuyên tự lo bữa tối và bảo tài xế đừng đợi mình.
Nhìn thấy cô bắt đầu quen với cuộc sống với Quách Thừa Tuyên như thế, Phong Dã Thiệu cũng cảm thấy yên tâm hơn phần nào. Anh không giống như Kỷ Thương hay lo lắng hay là Lục Nghị Thành cật lực phản đối, anh chỉ biết ở bên cạnh và ủng hộ Diệp Liên Tuyết mà thôi. Với anh, cuộc đời của cô lựa chọn bất cứ điều gì cũng chính là do cô tự minh quyết định lấy, anh chỉ là một người anh, có muốn tốt cho cô như thế nào cũng chỉ là nên để nó ở dưới dạng một lời khuyên mà thôi.
“Xem ra em và Quách tổng hòa hợp hơn trước nhiều rồi nhỉ?”
Anh buông một câu bông đùa khi nhìn thấy cô đang chăm chú nhắn tin về cho Quách Thừa Tuyên với cái ánh mắt không thể nào dịu dàng hơn nữa. Em gái của anh, anh nhìn cô lớn lên như thế này, qua ánh mắt đó, anh đương nhiên biết được tâm tư của cô sớm đã đặt lên người đàn ông kia rồi.
“Anh đừng có trêu em thế! Tại vì em phải nấu bữa tối cho anh ta thôi!”
Phong Dã Thiệu bật cười: “Lâu rồi anh chưa được ăn cơm em nấu, thế mà em đã sắp sửa trở thành phu nhân nhà họ mất rồi!”
Diệp Liên Tuyết bĩu môi, cô mặc kệ cái sự trêu đùa nhạt thếch này của mấy người anh của mình.
“Nhưng hôm nay vì sao tự dưng lại rủ em đi ăn tối thế? Bộ có chuyện gì gấp lắm sao?”
Nhắc đến chuyện chính, cô thấy Phong Dã Thiệu cũng không có trưng cái bộ dạng đùa cợt kia ra nữa, cô cũng cảm thấy chính là có chuyện quan trọng rồi đây.
Anh lấy từ trong cặp da ra một tập tài liệu rồi đẩy nó đến trước mặt cô. Diệp Liên Tuyết cũng cầm lên xem, cô nhướng mày khi đọc tài liệu đó và rồi cô nhìn anh, ánh mắt đầy sự thắc mắc cùng với quái dị.
“Ra nước ngoài?”