Sáng sớm ••••
Một giấc ngủ đến sáng, Viên Cổn Cổn thoải mái ríu rít vài tiếng, từ từ mở mắt to ra, mơ màng dụi dụi mắt, duỗi thẳng thắt lưng, ngồi dậy, oa…Đây không phải là phòng của cô bé…đúng rồi…
Ngày hôm qua có một dì cho cô bé viên kẹo, kẹo ăn rất ngon, nhưng mà sau khi ăn xong thì cũng không thấy cha mẹ xuất hiện.
Sau đó chạm mặt con chó lớn xinh đẹp, còn có chú đẹp trai…
Viên Cổn Cổn gãi gãi đầu cười ngây ngô, xuống giường đi vào phòng tắm…mẹ đã nói qua, sau khi rời giường thì chuyện đầu tiên là mở mắt, chuyện thứ hai chính là phải xuống giường đánh răng rửa mặt….
Khấu Lê Lạc nhẹ tay nhẹ chân trèo xuống giường, kiễng chân lên đi như trộm, đi ra khỏi cửa phòng…cô muốn đi xem cô bé Viên Cổn Cổn kia có rời giường chưa….
Viên Cổn Cổn buồn rầu nhìn bồn rửa mặt vẫn còn quá cao so với cô bé, không biết nên làm cái gì bây giờ, chỉ có thể nhảy nhảy lên hi vọng lấy được cái dụng cụ rửa mặt trên mặt thủy tinh…
Khấu Lê Lạc buồn cười nhìn ‘thân thể tròn tròn’ bĩu môi, không ngừng cố gắng nhảy lên…rơi xuống, nhảy lên, rơi xuống…
“Cháu đang làm cái gì vậy?”
Viên Cổn Cổn bị tiếng nói đột ngột xuất hiện làm cho hoảng sợ, khẩn trương quay đầu nhìn về phía phát ra tiếng….
Oa… tiên nữ…
“Chị là ai?”
“Dì là nữ chủ nhân nơi này a.” Khấu Lê Lạc đi qua dịu dàng ôm lấy cô bé, cười đến xinh đẹp ngọt ngào.
Từ trước đến nay đối với ai Viên Cổn Cổn cũng đều muốn hôn, huống chi đối tương lại là tiên nữ xinh đẹp như vậy
Chỉ thấy cô bé ngoan ngoãn ôm cổ Khấu Lê Lạc, nhỏ giọng nói “Em gọi là Viên Cổn Cổn, còn chị?”
Viên Cổn Cổn? Tên Cổn Cổn, họ Viên? Lấy tên này cũng quá…đáng yêu…
“Cháu phải gọi dì là dì không phải là chị, cháu gọi dì là dì Lê là được.” Khấu Lê Lạc cười, nhẹ đặt cô bé lên trên bồn rửa tay.
“Dì Lê.” Viên Cổn Cổn ngoan ngoãn thét lên, giọng nói của cô bé đặc biệt mềm mại làm cho Khấu Lê Lạc rất thích.
“Thật ngoan, có phải Cổn Cổn muốn đánh răng rửa mặt hay không?” Khấu Lê Lạc cười xoa xoa đầu cô bé.
Viên Cổn Cổn gật gật đầu”Đúng vậy a, nhưng mà quá cao, lại không có ghế trẻ con…”
“Không sao, dì Lê giúp cháu đánh răng rửa mặt được không?” Khấu Lê Lạc lại không nhịn được véo véo đôi má đáng yêu của cô bé.
Viên Cổn Cổn vẫn cười ngọt ngào , tùy ý cô trêu chọc “Được a, cám ơn dì Lê.”
“Ha ha, Cổn Cổn thật ngoan, thật hiểu chuyện” Khấu Lê Lạc vừa khích lệ vừa cầm lấy cái ly và bàn chãi đánh răng trên mặt thủy tinh xuống,
Rót nước ấm vào trong ly, lại nặn kem đánh răng lên trên bàn chãi đánh răng, sau đó cẩn thận dịu dàng thay cô bé nào đó đánh răng.
Trời ạ…rốt cuộc cô cũng có cảm giác làm mẹ rồi….cô bé này thật sự là quá đáng yêu ….
Sau khi giúp cô bé đánh răng xong lại giúp cô bé rửa mặt, sau đó lấy khăn mặt mới và bàn bàn chãi đánh răng từ trong ngăn tủ ra tự mình rửa mặt…vừa rồi cô sợ đánh thức người đàn ông bá đạo kia nên cô chưa làm gì đã tới đây…
Sau khi rửa mặt xong, cô cười ngây ngô ôm cô bé đi ra phòng tắm, đặt cô bé ở trên giường.
“Cổn Cổn đói bụng không?”
Viên Cổn Cổn sờ sờ bụng nhỏ của mình, ngây ngốc gật đầu”Đói bụng.”
“Dì đưa con đi ăn.” Khấu Lê Lạc bế cô bé xuống giường, nắm bàn tay nhỏ trắng trẻo mập mạp của cô bé đi tới nhà ăn.
Cô quyết định…Người con dâu này, cô nhất định phải có!
Trong phòng ăn
“Cổn Cổn, ăn ngon không?” Khấu Lê Lạc vui vẻ nhìn bộ dáng ăn của quả cầu nhỏ trước mắt, đứa bé thật đáng yêu , ăn một chút cũng có thể làm cho cô cười đến vui vẻ như thế, giống như trên thế giới này không có việc gì có thể làm cho cô vui vẻ như vậy…
“Ăn ngon, sao dì Lê không ăn?” Viên Cổn Cổn vừa gặm cánh gà vừa cười ngọt ngào nhìn về phía Khấu Lê Lạc.
“Bởi vì dì Lê cảm thấy bộ dáng khi ăn của Cổn Cổn thật đáng yêu cho nên cũng quên ăn.”
Khấu Lê Lạc mỉm cười giúp cô bé lau miệng và quần áo dính dầu mỡ.
Viên Cổn Cổn để cánh gà trong tay xuống, vươn tay cầm một cái đưa tới bên miệng Khấu Lê Lạc: “Dì cũng ăn đi, mẹ cháu nói qua, không ăn bữa sáng sẽ không xinh đẹp, dì xinh đẹp như vậy, không thể biến thành không xinh đẹp .”
Khấu Lê Lạc bị lời nói ngây thơ của cô bé chọc cho cười, nhận lấy cánh gà trong tay cô bé cũng bắt đầu ăn.
Hắc Viêm Tước cau mày nhìn hình ảnh ấm áp trước mắt, trong lòng cực kỳ khó chịu, cô gái chết tiệt này luôn coi lời anh nói như gió thổi qua tai, đi vào tai trái thì ra tai phải.
“Chú Tước, chào buổi sáng.” Đột nhiên Viên Cổn Cổn nhìn về phía sau Khấu Lê Lạc, cười ngọt ngào nói.
Khấu Lê Lạc sửng sốt…Anh thức dậy a… vội vàng quay đầu, cười gượng nhìn anh: “Ông xã, chào buổi sáng, sao anh không ngủ nhiều một chút .”
Hắc Viêm Tước kéo nhẹ khóe miệng, đi đến bên người cô: “Lạc nhi, dường như em không để lời nói tối qua của anh ở trong lòng.”
“Nào có…” Khấu Lê Lạc nhỏ giọng ngập ngừng nói.
“Anh đã nói trước khi anh rời giường thì không cho phép em xuống giường, nếu không thì tự gánh lấy hậu quả, em có để trong lòng sao? Hay lả em cho rằng anh nói đùa ?” Tay của Hắc Viêm Tước chơi đùa vuốt ve mái tóc dài trắng bạc của cô, khóe miệng mỉm cười tà tứ mà mị hoặc …
“Tước! Cổn Cổn còn ở đây…”Khuôn mặt Khấu Lê Lạc ửng hồng nhìn anh…người đàn ông này quá tà ác …
“Yên tâm, căn bản là cô bé không nghe.” Hắc Viêm Tước nhìn quả cầu nhỏ đang ăn rất vui vẻ kia, cô bé kia rất có khả năng ăn uống….
Khấu Lê Lạc quay đầu nhìn về phía Viên Cổn Cổn….chỉ thấy hai tay nhỏ trắng trẻo mập mạp của cô bé gắt gao cầm cánh gà, hàm răng trắng nhỏ cố gắng ‘phấn đấu’… ăn rất ngon miệng…
“Tiểu giặc lùn!” Hắc Viêm Tước không vui thấp giọng gọi.
“Là Khấu không phải giặc!” Khấu Lê Lạc quay lại tức giận nhìn anh.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!