CHƯƠNG 499
Rời khỏi ký túc xá, Hứa Như cúi đầu nhìn điện thoải, căn bản không chú ý đến một chiếc Porsche khiêm tốn dừng cách đó không xa.
Cho đến khi đụng vào một lồng ngực quen thuộc.
“Xin lỗi…
Lúc ngước mắt lên, lời nói đến môi lại dừng lại.
Sau đó trong ánh mắt dần dần có ý cười.
“Anh về rồi!” Dứt lời, cũng không cố ky nơi đây là trường học, ôm chặt Lý Thế Nhiên.
Người đàn ông cưng chiều nắm tay nhỏ bé của cô, cúi đầu ngậm lấy đôi môi đỏ thâm mà anh mong nhớ đã lâu.
Hứa Như từ chối không nhận điện thoại của anh, đương nhiên là có nguyên nhân.
Anh cho cô thời gian, nhưng mà bây giờ, cô còn chưa giải thích cho anh.
Lên xe, Lý Thế Nhiên nhíu nhíu mày, có chút bất đắc dĩ hỏi: “Trong một tuần này xảy ra chuyện gì? Mãi không nhận điện thoại của anh.”
Nghe vậy, Hứa Như ngẩn người.
Những lời Lý Thành nói với cô, cô không muốn nói lại cho Lý Thế Nhiên.
“Không có gì.” Hứa Như lắc đầu.
Lý Thế Nhiên đương nhiên nhìn ra cô có tâm sự.
Nắm lấy cằm của Hứa Như, cô không thể không nhìn anh.
“Như, ông nội nói với em cái gì.”
Ánh mắt Lý Thế Nhiên quá mức bức người, Hứa Như cắn cắn môi, vẫn là không lên tiếng.
Những lời đó, cô thật sự không nói nên lời, một lúc sau, cô mới nói: “Ông nội hy vọng anh tiếp nhận Lý thị”
“Ngoại trừ chuyện này?”
“Không có.”
“Vì sao không nghe điện thoại của anh.”
“Ngày đó em mệt mỏi.” Hứa Như đẩy Lý Thế Nhiên ra.
Lý Thế Nhiên cũng không hỏi nữa, nhìn ra được, Hứa Như không vui.
Anh thật sự là hết cách với cô.
Ôm cô vào trong ngực, anh ấm giọng nói: “Như, anh hy vọng em thật sự có thể làm được, tin tưởng anh, ỷ lại anh.”
Hứa Như mím môi, tay đưa lên, rồi lại buông xuống.