CHƯƠNG 492
“Mới không có đâu!” Cô phản bác.
Lý Thế Nhiên làm một canh, ba thịt, và một rau.
Hứa Như ngoại trừ chạy việc vặt, ngay cả xẻng cũng chưa từng đụng tới.
Cho nên hiệu suất của Lý Thế Nhiên mới có thể cao như vậy…
“Tối nay muốn quay về trường hay ở lại?” Lý Thế Nhiên hỏi.
Hứa Như nhìn người đàn ông anh tuấn trước mặt, anh nấu một bàn thức ăn cho cô, ăn xong liền đi, cô cảm thấy rất xấu hổ.
Hơn nữa trong lòng cô, cô cũng không muốn rời đi.
“Anh muốn sao?” Hứa Như đẩy câu hỏi về cho Lý Thế Nhiên.
Một giây sau, ót cô bị giữ chặt, Lý Thế Nhiên dựa sát tới, khoảng cách giữa hai người rất gần.
“Anh hi vọng em ở lại với anh.”
Hứa Như chớp chớp mắt, lúc sững sờ, môi anh đã hôn xuống.
Ấm áp, lưu luyến, Hứa Như cực thích.
Cô ngẩng đầu, chủ động đáp lại anh.
Tối nay, cô rõ ràng cảm giác được cảm xúc của anh, hẳn là vì chuyện của ông, tâm trạng anh không tốt.
Hứa Như ôm anh, nghe nhịp tim đập trầm ổn của anh, khẽ nói: “Em ở bên anh.”
Thu dọn bát đũa cho vào máy rửa bát, hai người làm ổ trên sofa, Lý Thế Nhiên phải xử lý công việc, Hứa Như gần đây giúp mẹ xử lý chút chuyện của Lâm thị, hai người ai bận việc nấy, nhưng ở chung một không gian, lại rất ấm áp.
Bỗng nhiên, điện thoại Lý Thế Nhiên vang lên, là Tống Dự gọi tới.
“Ông nhất quyết muốn chuyển viện, tôi và Tú Tú hết cách, bây giờ ông chuyển tới bệnh viện Đại Học Lâm Hải rồi.”
Lý Thế Nhiên cau mày: “Tôi biết rồi.”
Phòng khách rất yên tĩnh, vì vậy, Hứa Như có thể nghe thấy rõ ràng âm thanh từ trong điện thoại truyền tới.
“Sao ông lại chuyển viện?”
“Ông còn giận anh” Lý Thế Nhiên trầm giọng nói.
Bệnh viện Nam Thành đều là người của anh, ông bây giờ đang bất mãn với anh, đương nhiên cũng sẽ bất mãn với tất cả của anh.
“Đều là người một nhà, ông cũng không phải người không nói lý lẽ, sẽ không giận quá lâu.” Hứa Như an ủi.