CHƯƠNG 462
“Lý Thế Nhiên, tôi hận cậu.” Diệp Kình lẩm bẩm.
Cho nên, anh ta căn bản cũng không bình tĩnh nổi.
“Anh có phần lớn thời gian ở trong tù để tiếp tục hận tôi.”
Dứt lời, bước chân của Lý Thế Nhiên không có dừng lại.
Trên xe, Lý Thế Nhiên dựa vào cửa sổ, ngón tay kẹp điếu thuốc đang cháy, nhưng lại không hút.
Có một số tổn thương đã tạo thành, đối với anh mà nói bù đắp cũng vẫn khuyết.
Sự yên nghỉ của mẹ bị phá hỏng, anh cuối cùng rất áy náy.
Cho dù khiến Diệp Kình vào trong tù, nhưng cũng khó thể giải hận.
Hồi lâu sau, anh gọi điện cho Hướng Hoằng, buổi tối hai người hẹn nhau ở một câu lạc bộ tư nhân dưới trướng Lý Thị, điều bất ngờ là Lê Nhan Vinh cũng quay về rồi.
Dạo này nhà họ Lê cuối cùng cũng bắt đầu thỏa hiệp, không tiếp tục quản chuyện hôn sự của Lê Nhan Vinh nữa, một lòng muốn để anh ta tiếp quản sản nghiệp của nhà họ Lê, chỉ là Lê Nhan Vinh bây giờ vẫn không chịu.
“Nhan Vinh, lâu rồi không gặp.” Lý Thế Nhiên nâng ly rượu lên.
Một năm nay Lê Nhan Vinh vẫn đang giúp anh làm việc, quan hệ của hai người luôn rất thân thiết.
“Người anh em, tôi rất nhớ cậu.”
Hướng Hoành đi tới, mặt mày ghét bỏ: “Hèm hèm, Nhan Vinh cậu đủ rồi, có ngấy không hả?”
“Tôi nói thật, rất nhớ hai người, lang thang cố gắng ở châu Âu, cuối cùng cũng không có cảm giác thuộc về.” Lê Nhan Vinh hút một hơi thuốc.
“Với Tô Khinh như thế nào rồi?” Hướng Hoành hỏi.
“Cô ấy mang thai rồi.”
“Giấu đủ sâu, chúc mừng.”
“Bây giờ quay về kiếm tiền bỉm sữa rồi sao?” Lý Thế Nhiên nhếch môi.
“Đương nhiên, Nam Thành mới là nhà của chúng tôi, chúng tôi cuối cùng cũng phải quay về.”
Nói một ít chuyện cuộc sống của mỗi người, rượu mở hết chai này tới chai khác, Hướng Hoằng và Lê Nhan Vinh cuối cùng cũng nhận ra sự khác thường của Lý Thế Nhiên.
Dù sao bình thường uống rượu, người yên tĩnh nhất chính là anh.
Nhưng hôm nay anh uống còn hơn bọn họ!
“Còn đang phiền vì chuyện của Diệp Kình sao? Không phải đã tống vào tù rồi sao?” Lê Nhan Vinh hỏi anh.