Lúc lời nói của Lý Phàm gặp phải mấy người trong nhà ăn, giọng nói bỗng nhiên im bặt.
Ông ta cong bờ môi mỏng: “Hôm nay thật đủ người, vậy vừa khéo tôi có chuyện muốn tuyên bố.”
“Đồ khốn, đuổi người phụ nữ này ra ngoài cho tao!” Lý Thành tức giận đập đũa xuống, căn bản không muốn nghe lời nói của Lý Phàm.
Nhưng ông ta không để ý, tiếp tục nói: “Ba, ba đừng tức giận, cô ấy là con dâu chưa qua cửa của ba đấy.”
“Tao sẽ không thừa nhận người phụ nữ này!”
“Ba, ba và mẹ con còn chưa ly hôn!” Lý Tú Tú tức giận nhìn ba mình.
Nghe tới mẹ của Lý Tú Tú, đáy mắt Lý Phàm thoáng qua hận ý.
“Tao và mẹ mày ở riêng ba năm rồi, chúng ta nhất định sẽ ly hôn!”
“Không! Lý Phàm, ba không thể đối xử với mẹ con như vậy…Ba không thể làm vậy!” Lý Tú Tú tức giận trừng mắt ông ta.
“Đừng nhắc tới người phụ nữ đó với tao, ba, con chỉ là đến thông báo với ba một tiếng, con sẽ kết hôn với Thấm Thấm!”
“Chú Lý, con và Lý Thành thật lòng yêu thương nhau.” Diệp Thấm căng thẳng nhìn Lý Thành.
Nhưng Lý Thành căn bản khinh thường liếc nhìn bà ta.
“Tôi không quan tâm cô và Lý Phàm có quan hệ gì, nhưng cô muốn gả cho nó, trừ phi tôi chết!” Lý Thành hùng hồn nói.
Dứt lời, nước mắt Diệp Thấm bỗng nhiên rơi xuống.
Dựa vào lòng Lý Phàm, nức nở.
“Ba, ba thật là hồ đồ!” Lý Phàm phiền chán nói.
“Quản gia, đuổi ra ngoài, đừng để họ kích thích ông nữa.” Lý Thế Nhiên phân phó.
Lời vừa nói ra đã có vệ sĩ đi vào, thái độ mạnh mẽ muốn đuổi Lý Phàm và Diệp Thấm ra ngoài.
“Lý Phàm, tôi sẽ đón mẹ về, ông đừng mơ cưới người phụ nữ này!” Lý Tú Tú phẫn nộ nói.
Lý Phàm cười lạnh: “Lý Tú Tú, ban đầu tao thật sự không nên để bà ta sinh mày ra!”
Nghe vậy, Lý Tú Tú rõ ràng chịu kích thích, muỗng trong tay bị cô ném về phía Lý Phàm.
“Đồ điên!” Mặc dù Lý Phàm đẩy ra, nhưng chiếc muỗng đập vào trán Diệp Thấm, máu chảy ra.
Lý Phàm vô cùng căng thẳng, lập tức dẫn Diệp Thấm tới bệnh viện, trong nhà lúc này mới yên tĩnh lại.
Lý Tú Tú rất tức giận, sắc mặt cực kỳ táo bạo.
Lý Thế Nhiên khẽ vỗ lưng cô: “Đừng kích động.”
“Anh, em muốn đón mẹ về, đừng ai ngăn cản em!”
“Dì An quay về chỉ càng kích thích Lý Phàm.” Lý Thế Nhiên nhíu mày.
“Em không quan tâm! Ông, ông cũng đồng có phải không?” Lý Tú Tú mong đợi nhìn ông.
Lý Thành mím môi, chậm rãi gật đầu.
Lý Phàm mấy năm nay thực sự quá hồ đồ, có lẽ cũng nên trị nó một chút.
Mẹ của Lý Tú Tú – An Vy là vợ hai của Lý Phàm, từ khi biết chuyện phong lưu của Lý Phàm liền luôn ở nhà họ An ở nước F, không quay về nữa.
Lý Phàm nhiều lần đề nghị ly hôn, nhưng bà từ đầu tới cuối không đồng ý.
Ba ngày sau, Lý Tú Tú cùng mẹ về nước, chỉ là vừa xuống máy bay, người của cục cảnh sát đã tới.
“Bà An Vy, bà bị nghi ngờ liên quan đến vụ án cố ý giết người, mời phối hợp với chúng tôi điều tra.”
“Các người nói linh tinh gì vậy!” Lý Tú Tú tức giận đứng trước mặt mẹ.
An Vy lại vỗ vỗ tay cô ấy: “Tú Tú, con quay về trước đi.”
“Mẹ…”
“Thông báo luật sư tới.”
Lý Tú Tú mím môi, nhìn mẹ bị dẫn đi, cô lập tức gọi điện thoại cho anh trai.
Nửa tiếng sau, Lý Tú Tú tới Lý thị.
Lý Thế Nhiên đang xem tài liệu điều tra vừa có được, mày nhíu chặt.
“Anh, sao lại như vậy, mẹ em sao lại bị dẫn đi, bà luôn ở nước F…”
“Dì An mấy năm trước có quay lại Nam Thành, chỉ là em không biết.” Lý Thế Nhiên trầm giọng nói.
“Anh nói gì? Mẹ em quay về làm gì?”
Lý Thế Nhiên mặt căng cứng, không nói chuyện.
“Anh…” Thấy Lý Thế Nhiên im lặng, Lý Tú Tú càng căng thẳng.
“Nếu anh không đoán nhầm, phía cảnh sát dẫn bà đi, là hoài nghi bà gián tiếp độc hại Trần Tâm.”
“Trần Tâm…là ai?”
“Mẹ của Trần Minh Thành.”
Nghe vậy, Lý Tú Tú sững sốt, nghe thấy cái tên này, toàn thân run rẩy.
“Mẹ em sẽ không giết người.” Cô thì thào.
“Tú Tú, chúng ta tới cục cảnh sát trước, đừng lo lắng.”
Mặc dù Lý Thế Nhiên nói vậy, nhưng trước mắt sự thật anh điều tra được, quả thực chính là như vậy.
Mà bây giờ An Vy vừa xuống máy bay đã bị bắt đi, nếu anh đoán không sai, là do Lý Phàm báo.
Xe đen chậm rãi dừng ở cửa cục cảnh sát, Lý Tú Tú vừa xuống xe, các ký giả xung quanh đã lập tức ùa tới.
Lý Thế Nhiên trầm mặt, bảo vệ Lý Tú Tú trong lòng, đẩy cô vào.
Vệ sĩ xung quanh lập tức chạy tới mở đường.
“Anh Lý, nghe nói bà Lý bị nghi ngờ liên quan tới vụ án cố ý giết người, chuyện này có thật không?”
“Anh Lý, hôm nay giá cổ phiếu Lý thị giảm mạnh, có phải là chịu ảnh hưởng của chuyện lần này không.”
“Bà Lý và bà Trần Tâm có phải có thù oán không?”
“…”
“Đừng nói linh tinh nữa!” Lý Tú Tú không nhịn nổi hét lên.
“Bây giờ chuyện vẫn đang trong quá trình điều tra, mời các vì đừng suy đoán lung tung, còn muốn ở lại Nam Thành thì giữ đường ranh của mình!” Lý Thế Nhiên nói sắc bén.
Lời này vừa nói ra, các ký giả lập tức không dám nói nữa.
Mặc dù không hiểu lắm nhà họ Lý, nhưng Lý thị là tập đoàn lớn top 1 Nam Thành, Lý Thế Nhiên là người quản lý, ai dám đắc tội?
Hơn nữa, càng là gia tộc thần bí, mọi người lại càng không dám thăm dò.
Lý Thế Nhiên đã dặn luật sư tới, nhưng vì hiện tại chứng cứ đầy đủ, An Vy tạm thời không thể được bảo lãnh, nhưng Lý Thế Nhiên và Lý Tú Tú có thể vào thăm.
Chỉ là, An Vy từ chối gặp họ.
“Anh, nhất định là có người hãm hại mẹ em!” Lý Tú Tú nôn nóng nói: “Là Lý Phàm có phải không! Mẹ em không ly hôn với ông ta, ông ta liền muốn ép bà!”
“Tú Tú, nếu sự thật chính là như vậy.” Lý Thế Nhiên nhìn cô.
Vụ án này anh cũng mới tra được mấy ngày trước, chỉ là không nghĩ tới Lý Phàm giao ra chứng cứ nhanh hơn.
Có lẽ tối đó ông ta cố ý dẫn Diệp Thấm về nhà tổ chính là để kích thích Lý Tú Tú dẫn An Vy quay về, thừa cơ bắt giữ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!