Lúc anh nhân viên công tác xách cơm hộp tới, trùng hợp là Tô Viên Tịch nhận được một cuộc gọi nên ra ngoài rồi.
Anh nhân viên cũng rất kính nghiệp, anh ta nhắc lại chính xác những gì Ngụy 'Thung nói.
Trong nhóm nhảy có mấy nam sinh ăn khỏe, buổi sáng chưa ăn gì mấy, giờ đang đói lắm rồi.
Nhìn thấy hai hộp cơm đó, hai mắt họ sáng lên, tiến lên cầm luôn hộp cơm rồi cười nói: "Ngại quá nhỉ? Chúng tôi đủ ăn rồi."
Anh nhân viên cười nói: "Không sao, mọi người đã vất vả cả buổi sáng rồi, ăn nhiều vào, ăn no chiều mới có sức nhảy tốt hơn."
Trước khi đi, anh nhân viên còn giơ tay làm dấu cố lên với bọn họ.
Mấy nam sinh đó cảm ơn, tiễn anh nhân viên ra ngoài, sau đó lại quay người nhanh tay mở hộp cơm ra, nhìn thấy hộp cơm có hải sản, một cô gái trong số họ
kích động nói: "Woa, hải sản nè. Tôi thích ăn hải sản nhất.
"Tôi nghe nói đồ ăn phòng bên cạnh cũng là hải sản, sao chúng ta không có?"
"Chắc không phải bên nhà sản xuất thiên vị đấy chứ?" "Cho nên cuối cùng thừa hai hộp, lại mang tới lấy lòng chúng ta?”
Mấy nam sinh vừa nói vừa bắt đầu ăn.
Xét cho cùng, chỗ hải sản này được đặt làm ở nhà hàng cao cấp, nên dù có đóng gói mang đi thì hương thơm và mùi vị đều ngon tuyệt.
Sáu người ăn hăng say, vừa ăn còn vừa phỉ nhổ bên tổ sản xuất keo kiệt các. kiểu.
Đợi khi Tô Viên Tịch quay về, bọn họ đã xử lý sạch hai hộp hải sản đó rồi.
Dù sao thì cô giáo của họ cũng từng nhắc là cô ta không thích ăn hải sản, nên tất nhiên họ không để phần cho cô ta rồi.
Ở bên kia, sau khi Ngụy Thung đi, Lâm Ni liền bảo Hạ Phương ngồi trước gương, bắt đầu trang điểm cho cô.
Lâm Ni là chuyên viên trang điểm riêng của Ngụy Thung, cô ấy đã hợp tác với Ngụy Thung năm sáu năm rồi, kỹ thuật trang điểm rất xuất sắc.
Tuy đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng ngày xưa cô ấy cũng là nhân vật làm mưa làm gió ở Kinh Thành.
Bây giờ cô ấy chỉ trang điểm cho Ngụy Thung thôi, bởi vì cô ấy không muốn nổi quá, cô ấy chỉ muốn yên tĩnh lui về hậu trường, lặng lẽ ra khỏi tầm mắt của mọi người.
Hạ Phương có ấn tượng tốt với Lâm Ni, không chỉ vì kỹ thuật trang điểm xuất sắc của cô ấy, mà còn vì cô ấy có tính tình lạnh lùng, trầm ổn, lại còn giỏi nhìn sắc mặt người khác để làm việc.
Chưa bao giờ Hạ Phương thấy Lâm Ni đạo đức giả lấy lòng ai, cũng chưa từng thấy cô ấy xu nịnh ai.
Lúc nào cô ấy cũng thản nhiên, không biểu lộ cảm xúc mừng hay giận. Rất khiêm tốn và cũng rất biết giấu đi sự nổi bật của mình.
Như chuyện này nhá, ngày trước cô ấy là chuyên viên trang điểm có tiếng ở Kinh Thành.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!