Buổi sáng ngày hôm sau, Hạ Phương đang ngồi trong văn phòng thương lượng với CAN về chuyện hợp tác.
Đơn đặt hàng giá trên trời đã hoàn thành, còn việc Lệ Minh Nhã có tới nhận hàng hay không thì đó là chuyện của cô ta.
Còn chuyện tiền bạc, mặc kệ cô ta có tới hay không, Hạ Phương cũng sẽ không cho cô ta cơ hội quyt tiền.
Trong khoảng thời gian này, sản phẩm đồng thương hiệu mới cũng đã sắp xong.
Chỉ chờ Hạ Phương đi gặp CAN ở thủ đô là có thể xác định xong, trên cơ bản mọi bản thảo đều đã hoàn thành, sau khi xác định xong là có thể bắt đầu chuẩn bị làm sản phẩm và các công việc liên quan đến họp báo.
Lúc này, cuộc chiến với An Phỉ Nhi cũng đã hạ màn, vào lúc An Phỉ Nhi suy sụp đến tận cùng, để CAN dùng cách này xuất hiện trong lịch sử của LM, đó tuyệt đối là điểm sáng cũng như là bước ngoặt lớn nhất trong lịch sử của LM.
Sau này, LM sẽ bước lên một tâm cao mới.
Có CAN, sau này Hạ Phương cũng có thể nhẹ nhàng hơn một chút.
Mấy năm nay, LM đều dựa vào một mình Hạ Phương đau khổ chống đỡ, cũng không phải những nhà thiết kế khác không giỏi nhưng số lượng quá ít.
Người phụ trách luôn nói là do Hạ Phương quá ưu tú, khiến cho những nhà thiết kế cao cấp kia khó có thể tỏa sáng.
Bây giờ thì tốt rồi, có thêm CAN, sau này cô có thể chia sẻ nhiệm vụ với người khác.
Mặc dù một năm CAN chỉ ra mắt sản phẩm mới một lần nhưng...
Hạ Phương cười gian xảo, cô có thể nghĩ cách khiến cậu ta ra mắt thêm mấy tác phẩm nữa đúng không?
Đương nhiên, chuyện này cô sẽ không nói cho CAN biết. Bàn bạc với CAN xong cũng đã là thời gian ăn cơm trưa, Tô Tử Ninh tới hỏi Hạ Phương ăn gì, đồng thời còn nhíu mày, nói: 'Sếp Phương, bên phía cô Lệ kia vẫn
không có động tĩnh gì, có cần liên hệ với cô ấy tới đây không?”
Hai ngày trước Lệ Minh Nhã còn rất lo lắng, đòi phải nhìn thấy được bộ đầm dạ hội, bây giờ tới kỳ hạn đã chuẩn bị xong cho cô ta, cô ta lại không tới.
Tô Tử Ninh biết Lệ Minh Nhã vẫn luôn nhằm vào Hạ Phương, sợ đối phương mãi không chịu tới có phải đang định giở trò chơi xấu gì hay không.
Hạ Phương nhìn di động thì thấy vào một giờ trước, Sở Lâm Xuyên gửi cho cô xem tình hình bên phía khách sạn.
Cô cười: "Không vội, buổi chiều cô ta sẽ tới.”