Có một điều may mắn duy nhất là cô ấy và Hạ Phương vẫn giống như ban đầu.
Lucy Mộ Dung không trốn được, chỉ có thể nhân lúc đi vệ sinh đến sân thượng ở cuối hành lang hóng gió một chút.
Khi nãy vào phòng lại bị chuốc không ít rượu, cũng may Hạ Phương cho cô ấy uống thuốc giải rượu, nếu không cô ấy đã say đến mức nằm gục từ lâu rồi.
Bên cạnh chợt vang lên tiếng ầm ï.
Lucy Mộ Dung còn tưởng rằng chuyện gì diễn ra, khiến cô ấy sợ hết hồn.
Sau đó thì thấy một nam một nữ ôm lấy nhau, vừa trao nhau nụ hôn nóng bỏng điên cuồng vừa lảo đảo nghiêng ngả đi tới chỗ sân thượng.
Rõ ràng hai người kia không nhìn thấy Lucy Mộ Dung trên sân thượng, đóng cửa sân thượng lại, vừa ôm hôn vừa động tay động chân, thậm chí còn lố đến mức bắt đầu cởi quần áo nhau ra.
Lucy Mộ Dung chỉ cảm thấy cay mắt, cô nhíu mày tỏ vẻ ghê tởm, chuẩn bị thừa dịp rời đi.
Mà lúc này người đàn ông đã vén áo người phụ nữ trong lòng lên, tay di chuyển lung tung khắp nơi.
Anh ta đè người phụ nữ lên tường, dường như muốn làm gì đó ở nơi này.
Lucy Mộ Dung không muốn hai người kia phát hiện ra, cô lặng lẽ di chuyển ra bên ngoài.
“Ưm, Lâm Dịch, muốn... làm ở đây sao? Ư..”, giọng nói mềm mại kèm theo tiếng thở dốc của người phụ nữ vang lên khiến Lucy Mộ Dung cứng đờ người.
Lâm Dịch? Hạ Lâm Dịch?
Lucy Mộ Dung quay đầu nhìn về phía người đàn ông kia, vừa khéo anh ta buông cô gái ra, để lộ khuôn mặt anh tuấn góc cạnh rõ ràng.
Trong mắt anh ta tràn đầy dục vọng, một tay ôm cô gái, một tay nâng cằm cô ta lên, cất giọng trêu chọc: “Không phải em nói là nhớ anh à? Đã lâu rồi không gặp, làm ở đây kích thích hơn”.
“Lỡ như có người tới thì phải làm sao?”, cô gái dịu dàng vùi mặt vào lòng người đàn ông, rõ ràng là đang từ chối như lại cho người ta có cảm giác nũng nịu, thậm chí tay còn đang liên tục đốt lửa trên cơ thể người đàn ông.
“Đến cũng đã đến, ở đây là quán bar chứ có phải nhà ai đâu”, người đàn ông nói xong thì vén quần áo người phụ nữ lên cúi đầu, sau đó muốn hôn xuống.
Lucy Mộ Dung vừa bị những lời khi nào làm sững sờ cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, kích động tiến lên đẩy người đàn ông kia ra, hét lên: “Hạ Lâm Dịch, đúng thật là anh rồi!”
“Lucy?”, người đàn ông bị người khác đẩy ra vốn đang tỏ vẻ không vui, nhưng khi nhìn thấy Lucy Mộ Dung thì nhất thời cứng đờ người, trên khuôn mặt tràn đầy dục vội thoáng hiện lên sự hốt hoảng: “Sao... Sao em lại ở đây? Không phải em nói đi mừng sinh nhật với bạn sao?”
Lucy Mộ Dung trợn to mắt nhìn người đàn ông trước mắt với vẻ hung hăng, không nhịn được cười châm chọc: “Anh còn biết hôm nay là sinh nhật tôi à? Ha... Ha ha ha...Anh nói là tăng ca, thì ra là lăn lên giường với phụ nữ ở đây hả?”
Đúng vậy, người đàn ông trước mắt là chồng chưa cưới của Lucy Mộ Dung.
Khi còn bé, người nhà đã tự quyết định hôn ước cho cô.
Dù cô không có cảm giác gì với người đàn ông này, nhưng anh ta luôn bám lấy cô, nói sau này chắc chắn sẽ cưới cô, hy vọng cô có thể cho anh ta một cơ hội.
Còn nói nếu không có tình cảm thì bọn họ có thể bồi dưỡng.
Hai người môn đăng hộ đối, họ còn cùng nhau lớn lên từ nhỏ, dù Lucy Mộ Dung luôn tỏ vẻ khá thoải mái, nhưng trước giờ cô vẫn luôn rất bảo thủ.
Không cảm thấy Hạ Lâm Dịch đáng ghét nên cô cũng không từ chối.
Trước khi tốt nghiệp, Hạ Lâm Dịch luôn bám lấy cô, hai người cũng thật sự từ từ có tình cảm.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!