Còn Cảnh Vân Trình thì sau đó cũng về Cảnh gia, trên đường về thì anh cũng đã dặn dò Phó Thiên Sắt nên nói thế nào. Dù sao hôm nay mẹ anh cũng có ý định từ trước là ghép đôi anh với Diệp An, nên cho dù cuộc trò chuyện của hai người họ không mấy vui vẻ nhưng để báo cáo với mẹ thì nên thêm vài câu từ hoa mỹ, để mẹ yên tâm.
Vừa vào đến nhà thì Liễu Đào Nguyên đã ngay lập tức hỏi về Thượng Quan Diệp An, nhưng Cảnh Vân Trình cũng chỉ trả lời qua loa vài câu rồi nhanh chân về phòng.
Lúc này, tâm điểm của Liễu Đào Nguyên và Cảnh Vân Tranh lại chính là Phó Thiên Sắt. Cậu ta có chút toát mồ hôi nhìn hai người họ, Liễu Đào Nguyên liền nói:
- Sao rồi? Cuộc trò chuyện của A Trình và Diệp An thế nào?
- Phu nhân yên tâm, hai người họ rất tâm đầu ý hợp, nói chuyện với nhau rất vui vẻ.
Cảnh Vân Tranh vốn dĩ hay để ý tiểu tiết, nên khi thấy gương mặt khẩn trương của Phó Thiên Sắt thì đã biết cậu ta đang nói dối rồi. Tính cách của Thượng Quan Diệp An không phải dạng hòa đồng, thì thử hỏi nói chuyện vui vẻ ở đâu ra? Trong mơ à!
Nhưng cô ấy cũng sợ mẹ buồn nên vẫn không vạch trần sự thật. Nhưng ngay lúc này cô ấy lại nhìn xung quanh, nói:
- Vậy đưa Diệp An đến Dinh Trạch rồi à? Sao không đưa cô ấy đến đây?
- Thượng Quan tiểu thư hiện tại đang ở chung cư của Cảnh tổng, anh ấy nói để tiểu thư ở đó cũng tiện bề cho Đại thiếu phu nhân sang thăm ạ.
Nghe vậy thì Cảnh Vân Tranh cũng có chút bất ngờ, từ trước đến giờ anh ba đâu có bao giờ để ai ở trong nhà của anh ấy? Đừng nói là nhà, đến cả ngồi trên xe cũng phải là người thân chứ chẳng được người ngoài nữa là. Bây giờ lại để cho Thượng Quan Diệp An ở trong nhà của mình, còn được tự do ra vào Cảnh thị? Rốt cuộc chuyện này lại là sao đây?
Nhưng bây giờ có lẽ không nên nghĩ nhiều như vậy, hôm nay chắc hẳn là cũng rất ổn rồi nhỉ? Cô ấy vẫn nên báo cáo tình hình cho chị dâu và Tịch Mộng biết mới được.
[...]
Còn Thượng Quan Diệp An thì sau khi nghỉ ngơi cũng định sẽ đến Cảnh thị tìm Lâm Quân Nhi, nhưng cô ấy và Kiều Ân chỉ mới vào đến sảnh thôi đã bị giữ lại. Từ trong thang máy đi ra là một cô gái có dáng vẻ không hòa nhã lắm, liền nhìn Kiều Ân nói:
- Cô đến tìm ai?
- Chúng tôi đến tìm Lâm tổng.
- Lâm tổng? Cô ấy không có ở đây, hôm nay cô ấy không đến công ty nên mời hai người về cho.
Kiều Ân định nói gì đó nhưng đã bị Diệp An giữ lại, cô gái này nhìn ăn mặc rất gợi cảm, lại còn bước ra từ tháng may chuyên dụng nên chắc hẳn chức vụ cũng không thấp đâu. Quan sát cô gái kia thêm một lúc thì nhìn thấy được bảng tên của cô ta là Trần An Vy, không nghĩ gì nữa, Diệp An liền lấy điện thoại ra, gọi cho Lâm Quân Nhi.
Ở đầu dây bên kia cũng nhanh chóng nhận máy, vui vẻ nói:
- [Diệp An đó à? Sao rồi, em có đến Dinh Trạch chưa? Chị đã nhờ người chờ em ở nhà rồi đó]
- Chị đang ở đâu vậy ạ?
- [Chị đang ở văn phòng, có chuyện gì sao?]
- Em đang ở dưới sảnh đây.
Nghe vậy, Lâm Quân Nhi liền tức tốc xuống tìm cô. Vừa nhìn thấy Lâm Quân Nhi thì Trần An Vy đã thu lại bộ dáng bà chủ lúc nãy, đến cái áo trễ vai cũng kéo lên trông vô cùng dịu dàng, sau đó còn nhìn Lâm Quân Nhi nở một nụ cười nhẹ, nói:
- Lâm tổng, sao cô lại xuống đây?
Lâm Quân Nhi đến liếc cũng chẳng liếc nhìn cô ta lấy một cái, nhưng vì câu hỏi quá ngây ngơ nên cô ấy phải nói:
- Đây là nhà cô sao? Bây giờ tôi đi đâu, làm gì cũng cần phải báo cáo với cô sao?
- Ý em không phải như vậy...
Nhưng mặc kệ Trần An Vy đang "dịu dàng" đứng ở đó, cô ấy liền đi đến chỗ của Diệp An, cười vui vẻ nói:
- Tịch Mộng đã giao em cho chị rồi, chị sẽ thay cô ấy chăm sóc cho em. Nhưng tại sao em không đến Dinh Trạch mà lại đến đây?
- Cảnh Vân Trình đưa em đến chung cư của anh ấy, nói là ở đó sẽ an toàn hơn.
Lâm Quân Nhi vừa rồi có nghe Cảnh Vân Tranh nói, cô ấy còn tưởng là con bé nó nói đùa, nhưng không ngờ là thật sao? Sau khi biết được chuyện đó thì Lâm Quân Nhi cũng đưa Thượng Quan Diệp An lên văn phòng của mình.
Để lại Trần An Vy có chút kinh ngạc và bất ngờ, cô ta vốn đã ái mộ Cảnh Vân Trình từ lâu rồi. Trước kia anh và Hàng Nhan Đình hẹn hò nên cô ta mãi không dám chủ động, sau khi biết Cảnh Vân Trình bị từ hôn thì Trần An Vy đã chủ động hơn, chỉ là đáng tiếc Cảnh Vân Trình đối xử với ai cũng như nhau, còn luôn nói chỉ xem Trần An Vy như em gái nữa chứ.
Nhưng không ngờ, không ngờ là Thượng Quan Diệp An lại có thể ở trong nhà của anh, sống ở đó, ăn ở đó mà còn là được đích thân Cảnh Vân Trình mời đến nữa chứ! Chẳng lẽ họ có gì đó với nhau sao?
[...]
Trên đoạn về văn phòng thì Diệp An cũng có nói lại với Lâm Quân Nhi về việc vừa rồi. Cô ấy cũng không lấy làm ngạc nhiên, vì ở Cảnh thị ai mà không biết Trần An Vy thích Cảnh Vân Trình!
Không chỉ vậy mà cô ta còn là trợ lý của anh, cũng từng đến nhà chung cư của Cảnh Vân Trình, hơn nữa còn được người ta đồn đoán là hai người họ có qua lại tình cảm yêu đương. Nhưng Cảnh Vân Trình sợ sẽ làm cho Trần An Vy buồn lòng nên vẫn chưa dám đính chính, chỉ nghe đến đây thôi đã làm cho Thượng Quan Diệp An nhíu mày, nói:
- Nam nhân không dứt khoát như vậy thì chắc cần luyến tiếc làm gì, Hàng tiểu thư rời đi là đúng!
- Diệp An, cậu ấy không xấu, chỉ là chưa có người quản mà thôi. Nếu như có người quản thúc cậu ấy, thì chắc chắn sẽ không còn như vậy nữa.
- Nếu cần quản thúc mới tốt lên thì thà rằng chẳng cần.
Lâm Quân Nhi lắc đầu mỉm cười, chắc hẳn cô gái này sẽ rất cứng đầu với suy nghĩ của bản thân. Nhưng một người không bị lay động bởi tình cảm thì mới có thể làm nên việc lớn.
- À chị Quân Nhi, em có chuyện này muốn hỏi chị.
- Em hỏi đi.
- Tại sao Hàng tiểu thư lại từ hôn vậy ạ? Em nghe nói mối quan hệ giữa Cảnh thiếu và Hàng tiểu thư cũng rất tốt mà?