"Về việc chúng ta có lên giường hay không thì tôi còn đang suy xét."
Trình Nhiễm cảm thấy mất hứng khi Tần Tư Lăng buông câu xanh rờn như vậy. Chẳng lẽ hắn không chút suy nghĩ đến thực tại à? Năm nay hắn cũng đã ngoài 35 tuổi rồi, chẳng còn trẻ gì nữa đâu. Mà Trình Nhiễm thắc mắc một điều rằng trong bao năm qua chẳng lẽ Tần Tư Lăng không có bất kì nhu cầu sinh lí nào sao?
Nếu vậy, thì chẳng phải hắn...
Do suy nghĩ linh tinh đâm ra Trình nhiễm nghi ngờ, liệu rằng Tần Tư Lăng có phải là không "cứng" được không? Đừng nói vói cô đúng là như vậy đấy nhé? Cô mới gả cho hắn thôi đấy...
"Tư Lăng, em hỏi anh một câu, anh phải trả lời thật lòng đấy nhé."
Tần Tư Lăng không biết Trình Nhiễm lại giở cái trò gì nên cứ gật đầu. Còn Trình Nhiễm phải giữ bình tĩnh, sau đó hít một hơi sâu mới dám hỏi.
"Anh có... bị vấn đề về giới tính sao? Suốt 35 năm qua, anh giải quyết nhu cầu như thế nào vậy?"
Không khí lúc này có phần gượng gạo. Đến cả khi Trình Nhiễm hỏi xong thì cô cũng muốn cắn cái lưỡi của mình luôn.
Tần tiên sinh nhìn cô hồi lâu sau đó chợt đứng dậy. Trình Nhiễm tưởng rằng hắn sẽ bỏ đi, nhưng không, hắn cởi chiếc áo vest bên ngoài ra ném lên trên chiếc ghế sopha gần đó. Tần Tư Lăng gần ép sát, sát đến nỗi Trình Nhiễm bị dọa cho hơi sợ hãi. Hắn từ từ nắm lấy cổ tay của cô, thuận thế ấn cô xuống giường.
Câu hỏi của Trình Nhiễm cũng chẳng phải câu hỏi đặc biệt gì. Trước giờ cũng có rất nhiều người hỏi hắn những câu tương tự như vậy nhưng hắn không có trả lời. Là con người mà, ai cũng phải có nhu cầu. Mà một người đàn ông sinh lí bình thường như hắn cũng phải có là chuyện thường tình.
Bà nội đã không ít dưới trăm lần nhét phụ nữ lên giường của hắn nhưng đều bị hắn dùng mọi cách trả về nới sản xuất. Để chuẩn bị sẵn sàng nhu cầu cho bản thân, năm 20 tuổi, Tần Tư Lăng đã tìm hiểu mọi thứ thật là cặn kẽ. Mỗi tuần, hắn đều đặn dành ra 3 ngày để tự mình giải quyết. Phương pháp hữu hiệu mà hắn biết, đó chính là dùng tay. Một tuần 3 ngày, mỗi ngày nửa tiếng. Hắn cứ thực hiện theo đúng quy trình mà đã duy trì suốt đến tận ngày hôm nay.
Đây là bí mật mà Tần Tư Lăng không muốn cho ai biết cả.
Hắn mắc bệnh sạch sẽ, vì vậy hắn có suy nghĩ rằng sẽ không để bản thân bị nhiễm bẩn. Những người giàu thường dùng tiền để kiếm phụ nữ thỏa mãn nhu cầu. Còn Tần Tư Lăng là một trong những thành phần hy hữu đặc biệt.
Nếu để cho Trình Nhiễm biết lịch sử sạch sẽ không chút bụi trần nào của Tần tiên sinh thì chắc chắn cô vui đến nỗi muốn trao thân mình cho hắn ngay mà không cần suy nghĩ.
"Tần tiên sinh, anh định làm gì vậy?"
"Chẳng phải em nghi ngờ giới tính của tôi sao? Hiện tại là thời điểm tốt để tôi chứng minh cho em."
Ngay khi bờ môi mềm của Tần Tư Lăng rơi xuống môi cô, cũng may Trình Nhiễm kịp thời rút tay của mình chặn lại. Vậy là Tân Tư Lăng hôn hụt xuống mu bàn tay của cô.
"Đây là bệnh viện đấy... Nếu anh muốn lên giường với em thì hãy kiềm chế lại. Đợi mấy hôm nữa đi hưởng tuần trăng mật rồi chúng ta cùng làm."
Hai người đồng loạt đưa mắt nhìn nhau, rồi cùng bật cười. Tần Tư Lăng thở dài, cúi xuống hôn lên bên má của Trình Nhiễm rồi ngồi dậy, xoa nhẹ đầu của cô.
"Bỏ ngay cái suy nghĩ vớ vẩn trong đầu em đi, nghỉ ngơi cho tốt."
"Em có suy nghĩ cái gì đâu? Là tự anh nói."
Trình Nhiễm hơi nghiêng đầu muốn nhìn xem nét mặt của Tần Tư Lăng thì phát hiện mặt hắn hơi ửng hồng.
Thật là, sao da mặt của chồng cô lại mỏng thế không biết.
***
Do Trình Nhiễm bị trấn thương ở vùng đầu nên Tần Tư Lăng đã bắt cô ở lại bệnh viện đến khi nào tháo băng mới được phép trở về. Cái ngày tự do cuối cùng cũng đã đến. Hôm ấy là quản gia đến đón cô. Nghe nói hôm nay Tần tiên sinh bận nhưng hắn không tin tưởng ai, vì vậy hắn mới quyết định giao việc cho quản gia.
Về lịch trình hôm nay của hắn ra sao thì cô cũng nắm rõ khá nhiều. Tần Tư Lăng dạo này phải dồn việc làm để chuẩn bị nghỉ phép đi hưởng tuần trăng mật cùng cô nên cô có thể thông cảm cho được...
Tại biệt thự.
Tần Tư Lăng đã gọi riêng cho Tần Thiến đến thư phòng nói chuyện. Mới sáng sớm, Tần Thiến đã nhận được cuộc điện thoại của ba nên anh ta đã vội vàng lái xe đến đây ngay lập tức. Tính cách của Tần Tư Lăng thì Tần Thiến rõ hơn ai hết, vì vậy anh ta đến rất đúng giờ.
Khi Tần Thiến vừa mở cửa đi vào, trông thấy Tần Tư Lăng đang ngồi yên tĩnh làm việc. Vẫn là dáng vẻ nghiêm nghị mà anh ta vẫn thường hay dè dặt.
Hôm nay Tần Tư Lăng ở nhà giải quyết công việc nên hắn ăn mặc có chút thoải mái. Chiếc áo sơ mi trắng mỏng tôn lên vẻ nam tính. Thêm cả chiếc kính mắt hắn đang đeo nữa. Nếu như Trình Nhiễm có mặt tại đây thì chắc chắn cô sẽ vui đến nỗi mà sáng cả hai mắt lên khi thấy được cảnh tuyệt mỹ như thế này.
"Ba cho gọi con ạ."
"Ngồi đi."
Tần Tư Lăng tắt máy tính rồi tháo chiếc kính ra đứng dậy. Hắn đi đến chỗ đối diện với Tần Thiến ngồi xuống, tiện tay rót cho hai người một ly trà nóng.
"Hôm nay ta gọi con đến đây có vài chuyện muốn nói rõ với con."
"Là về Trình Nhiễm đúng không ạ?"
Tần Thiến quả nhiên hiểu được. Chẳng bao giờ đột nhiên mà ba anh ta cho gọi anh ta cả. Trừ khi có chuyện rất quan trọng hoặc là có liên quan đến... Trình Nhiễm.
"Ta không biết trước đây con và cô ấy ra sao, nhưng kể từ bây giờ ta mong hai người ngoài mối quan hê mẹ con ra thì đừng có bất cứ mối quan hệ nào khác nữa."
"Vâng."
Dừng một lúc, Tần Tư Lăng tiếp tục.
"Tần Thiến, có biết vì sao ta lại đi nhận nuôi con không?"
Về chuyện nhận nuôi này thì Tần Thiến cũng không rõ. Anh ta nghe đồn rằng ba anh ta không muốn có bất cứ quan hệ nào với phụ nữ, không muốn có con vì phiền phức. Chính vì thế mới đến cô nhi viện nhận nuôi những đứa trẻ lớn, đủ hiểu biết về. Tần Thiến cũng chỉ là gặp may mắn do lúc ấy được thuộc hạ của Tần Tư Lăng chọn trúng mà thôi. Anh ta hoàn toàn không phải mục tiêu mà Tần Tư Lăng quan tâm. Dù sao cũng phải nói đến những gì mà Tần Tư Lăng đã cho Tần Thiến. Nếu không có Tần Tư Lăng thì Tần Thiến cũng chẳng có cuộc sống nhung lụa của một vị thiếu gia như bây giờ.
Thấy Tần Thiến im lặng, Tần Tư Lăng nhấc tách trà lên uống một ngụm, rồi vào thẳng vấn đề.
"Dù ta và Trình Nhiễm đã kết hôn, nhưng ta dự định sẽ không sinh con cái. Ta nhận nuôi con vì muốn để con giúp ta đối phó với ông bà nội ta. Ngay sau khi ông bà nội ta mất, ta sẽ chuyển cho con 10% cổ phần của tập đoàn và tất cả số tài sản còn lại ta sẽ để cho Trình Nhiễm. Nếu như con muốn 10% cổ phần về tay thì... Hãy ly hôn với Đỗ Thanh Xảo đi, vứt bỏ cô ta như những gì con đã từng làm với Trình Nhiễm!"