Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Hoàng Gia Tiểu Kiều Phi

Biết rõ là không tốt, biết rõ nếu dụ dỗ hắn có thể quá quan nhưng lại thẳng thắn thành thật. Tiêu Kỳ vỗ nhè nhẹ tay Tự Cẩm, thật sự thở dài, “Trong cung này đã có quá nhiều người muốn dụ dỗ trẫm, nàng cũng không cần tham gia náo nhiệt thêm.”

“Vâng, người không trách thần thiếp chứ?” Tự Cẩm hơi ngẩng đầu lên, đôi mắt lấp lánh nhìn Tiêu Kỳ.

“Lần sau cũng không thể lấy lý do này nữa.” Tiêu Kỳ nhìn đôi mắt cong cong của Tự Cẩm cũng khẽ mỉm cười theo, “Trẫm… vẫn hy vọng bên cạnh có thể có người dám nói thật, nàng rất tốt, không cần sửa.”

“Thiếp sẽ không thay đổi, nhưng cẩn trọng hơn.”

Tiêu Kỳ: …

“Giờ nàng có thể nói cho trẫm nghe kế sách phần sau của lá thư này được không?”

Ánh mắt Tự Cẩm lấp lóe, tập trung nhìn Tiêu Kỳ, vẻ bất an nói: “Thiếp không phải là không viết mà là không dám viết. Thiếp chỉ là nữ nhân trong khuê phòng, khó tránh khỏi đôi lúc ý nghĩ hão huyền, nghĩ ra kế sách có thể sẽ… quá cả gan làm loạn, cho nên không dám viết ra.”

Tiêu Kỳ nghe thế càng thấy hứng thú, “Nói đi, trẫm coi như nàng vô tội.”

“Hoàng thượng miệng vàng lời ngọc, cũng không thể đổi ý đấy.”

“Đương nhiên.”

“Vậy thiếp sẽ nói. Kỳ thật thiếp nghĩ rất đơn giản. Hộ bộ không xuất tiền thì không cần họ xuất tiền, Lại bộ không đưa người cũng không cần họ đưa người. Chuyện chuyển khẩu phải lấy người dân ở các nơi khác làm gốc. Nếu cưỡng chế người ta xa rời cố hương khó tránh khỏi trái với luật trời, trái với ý dân. Cho nên chuyện mấu chốt ở đây là không được để người dân kêu than oán trách, nếu không bị trọng thần trong triều biết được sẽ trở thành tội lớn.”

Lời này rất đúng. Việc khó khăn nhất của Tiêu Kỳ chính là ở chỗ này. Hắn chăm chăm nhìn Tự Cẩm, ánh mắt đầy mong chờ “Vậy ái phi có ý kiến hay gì?”

“Ý kiến hay thì không dám khẳng định, thần thiếp biết việc này rất khó. Tục ngữ nói, cây khô khó mọc thành rừng. Cha của thiếp có tài năng cỡ nào cũng cần phải có người hỗ trợ giúp đỡ, không tiền không người, không bột đố gột nên hồ, ngay cả thần tiên cũng khó làm được.” Giọng Tự Cẩm liền hạ xuống, “Cho nên thiếp nghĩ nếu Hoàng thượng có thể mở khoa thi, chiêu sinh môn đồ, thông cáo thiên hạ thì không thể tốt hơn.”
“Nếu vô duyên vô cớ, triều thần sẽ không đồng ý mở khoa thi.” Tiêu Kỳ vốn có dự định này nhưng đã không nhận được ủng hộ, trong lòng rất tức giận cũng không có biện pháp nào khác. Đất nước có việc vui mới có thể mở khoa thi, giờ cũng chưa có tìm được lý do nào xác đáng.

Tự Cẩm nhìn Tiêu Kỳ, nói ra từng câu từng chữ: “Nếu như Quý phi thuận lợi sinh hạ hoàng tử, khắp chốn mừng vui, là đại hỉ sự của đất nước.”

Tiêu Kỳ định thần nhìn Tự Cẩm.

Trái tim Tự Cẩm đập như đánh trống cũng không chịu dời mắt. Nàng có thể chiếm được sự tin tưởng tín nhiệm của Tiêu Kỳ hay không chính là ở lần này. Hắn vẫn biết rõ mình và Quý phi không ưa gì nhau, cứ theo lẽ thường thì mình là người không hy vọng Quý phi được vui vẻ thuận lợi nhất. Nàng dám nói như thế, thứ nhất do đây chính là sách lược vẹn toàn nhất có thể làm được, thứ hai kỳ thật nàng cũng có tư tâm. Nàng hy vọng sau chuyện này nàng sẽ có được sự tin tưởng của Tiêu Kỳ trong thời gian ngắn nhất, có thể đứng vững gót chân thật sự trong hậu cung này.

Không phải lo lắng mình sẽ trở thành bèo nước để gió thổi đi, không trở thành nơi người khác trút giận, đạp mình xuống đất.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!