Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Hoàng Gia Tiểu Kiều Phi

Di Cùng hiên.

“Tay nghề của Nhạc Trường Tín rất giỏi, sợi mì vừa dai vừa mềm, hương vị đậm đà, Hoàng thượng, người ăn thêm nữa đi.” Tự Cẩm ở bên cạnh vừa nói vừa gắp hai miếng thịt bò đặt vào chén Tiêu Kỳ.

Sau khi lâm triều về, Tiêu Kỳ liền trực tiếp đi thẳng đến Di Cùng hiên, nét mặt mệt mỏi, vừa tới thì hỏi nàng có gì ăn không. Tiêu Kỳ vốn không thích ăn món ngọt, nghĩ tới nghĩ lui Tự cẩm thấy ăn một tô mì nóng hổi là thoải mái nhất. Vừa vặn bữa sáng nàng cũng không ăn nhiều vì trong lòng còn suy nghĩ rất nhiều chuyện linh tinh khác.

Tiêu Kỳ đến kêu đói, bụng Tự Cẩm cũng cảm thấy đói theo, suy nghĩ chợt lóe lên, thế là thấy thèm món ăn mặn. Tay nghề Nhạc Trường Tín không cần bàn tới, hai chén mì tơ cuộn, một đĩa thịt bò thái mỏng, đĩa trứng muối, trên mặt rắc thêm vừng, tỏi, gừng bằm nhỏ, rau thơm xanh tươi, thêm một bình dấm chua nhỏ cỡ bàn tay.

Tự Cẩm ăn mì thích rưới thêm dấm chua, vừa khai vị lại ngon miệng, ăn một chén mì vào bụng, trán đổ mồ hôi, cả người sảng khoái!

Tiêu Kỳ vốn không có hứng ăn uống, nếu không phải hắn đang rất đói bụng cũng sẽ không ăn cái kiểu này. Vậy mà lúc ấy thấy Tự Cẩm ăn uống ngon lành vui vẻ, hắn cũng thấy ngon miệng hẳn lên, ăn chén mì một lóang đã hết. Mặt mũi, sau lưng vã mồ hôi, cả người lập tức thấy thoải mái vô cùng. Trông chén mì hết nhẵn, ngay cả nước cũng uống sạch sẽ, Tiêu Kỳ bất giác nhìn sang Tự Cẩm.

Mỗi lần cùng ăn với nàng đều có thể bị nàng ảnh hưởng, ăn cũng thấy ngon miệng hơn hẳn.

Tự Cẩm sai người thu dọn sạch sẽ đồ trên bàn, trong phòng tràn ngập mùi thơm của mì bò. Nàng kéo Tiêu Kỳ đi sang phòng bên, hai người rửa tay, súc miệng, Tự Cẩm tự pha trà bưng đến cho Tiêu Kỳ, dịu dàng hỏi: “Hoàng thượng có muốn nghỉ ngơi ở trong phòng một lúc không, thần thiếp thấy tinh thần người không tốt lắm. Chuyện triều chính rất quan trọng nhưng long thể của người cũng quan trọng không kém đâu.”

Tiêu Kỳ nghe Tự Cẩm không hề nhắc gì đến chuyện Tiền tài tử, ngước mắt ngó ngó nàng, “Không cần, chút nữa trẫm còn có chuyện, cứ nghỉ ngơi ở chỗ này một lúc là phải đi rồi.”

“Vậy người uống trà đi.” Tự Cẩm đẩy ly trà hoa văn ngũ sắc cho hắn, nét mặt mềm mại vui vẻ.

Hôm nay thấy mặt trời, ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu vào, rơi trên người ấm áp. Ánh nắng soi lên mặt Tự Cẩm, lông tơ trên mặt như ẩn như hiện, vẫn là bộ dạng một tiểu cô nương, khóe miệng mang nụ cười nhẹ nhàng vui vẻ làm người ta thoải mái yên bình.

Chỉ có thể hận nàng biết rõ chuyện Tiền tài tử mà một chữ cũng không nói, Tiêu Kỳ nâng chung trà lên nhẹ nhàng nhấp một ngụm, là loại trà bình thường hắn thích uống.

“Nàng biết chuyện của Tiền tài tử đúng không?”

Nghe Tiêu Kỳ chủ động nhắc đến chuyện này, nét mặt Tự Cẩm căng lên. Nàng thật sự không muốn nói việc này. Chuyện này có gì tốt để nói đâu, trong lòng thở dài, ngoài miệng lại nói: “Sau khi từ Sùng Minh điện về thần thiếp có nghe nói, nhưng Hoàng hậu nương nương đã hạ chỉ không cho phép mọi người đi Kính Nguyệt hiên thăm hỏi, do đó thần thiếp cũng không có đi qua.”

Cứ theo phép mà bẩm báo, Tiêu Kỳ gượng cười, cũng đúng, đương nhiên nàng không muốn nhắc tới chuyện này rồi.

“Ngôn Thanh, nàng nghỉ ngơi đi.” Tiêu Kỳ cảm thấy chẳng có ý nghĩa gì liền đứng dậy, nàng không muốn nhắc chuyện này với mình thì mình có thể ép nàng nói sao.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!