Thêm 1 ngày nữa trôi qua, hôm nay hắn ra ngoài từ rất sớm
Khi thức giấc đã không thấy đâu
Cô ngồi dậy gục đầu lên đầu gối . Truyện Quan Trường
Đến khi nào hắn mới thả cô ra đây, thực sự chỉ muốn thoát khỏi nơi này
________
Về phía Lãnh Phong
Hắn bây giờ đang ở khu A, ở cùng hắn là 1 đám người, trong đó có 1 tên rất sang trọng, gương mặt toát lên vẻ huênh hoang
Hắn là Từ Lôi, ở khu A là công tử ăn chơi sa đoạ có tiếng, vung tiền như nước
Lãnh Phong ngồi trên thùng gỗ vô tư đùa con dao đang cầm trên tay
'Cư xử cho phải phép đi' người mở miệng không phải Từ Lôi mà là người bên cạnh hắn
Tên vệ sĩ bên cạnh hắn to gấp 2 lần vậy mà đứng trước mặt Lãnh Phong lại có phần yếu thế
Lãnh Phong mếch mép cười
'Trên thương trường cả 2 bên đều nên cư xử phải phép, dao trong tay tao không có mắt đâu, cẩn thận cái miệng mày đi'
'Mày...!'
'Đủ rồi' Từ Lôi lên tiếng, tên vệ sĩ không dám làm trái yên lặng nghe theo
Đổi lại nhận được 1 nụ cười khinh của Lãnh Phong
'Có vẻ như anh không thích dài dòng cho lắm, vậy tôi không nói nhiều nữa, vào thẳng vấn đề chính đây. Tôi cần anh lấy mạng của 1 kẻ'
Lãnh Phong cười khẩy, nhẹ nhàng nói
'Trước giờ tôi luôn không quan tâm việc kẻ mà tôi sắp tiễn lên đường có gia thế hay không, chỉ quan tâm mình nhận được bao nhiêu'
Từ Lôi ra hiệu với tên vệ sĩ bên cạnh, hắn hiểu ý liền hướng về phía Lãnh Phong đưa ra 1 cái cặp cẩn thận mở ra
Bên trong là tiền đô, số tiền này đủ mua 1 căn biệt thự ở khu S và để hắn hưởng thụ 1 thời gian
Lãnh Phong cười nhạt
'**Nói đi, kẻ mà anh muốn tôi xử lí là ai'
'Tên không biết điều đó đang ở đây**' Từ Lôi châm điếu xì gà lười biếng mở miệng
Đám người phía sau hắn lúc này mới tiến gần về phía Lãnh Phong, 1 trong số chúng khoái chí
'Tiền cũng đã lấy, mày cũng nên làm điều mày cần làm đi, hahahaha'
Không nhiều lời, hắn như con báo đang vồ mồi, thoắt chốc tên kia đã bị Lãnh Phong bẻ cổ lúc nào không biết
Hắn hướng về phía những tên khác đang run rẩy, môi nở nụ cười tà
'Người mà anh muốn xử... là đám ô hợp này thì số tiền tôi vừa nhận đúng là hậu hĩnh a'
Người muốn xử hắn trước giờ rất nhiều, chuyện chi tiền cho hắn để hắn xử lí chính mình cũng không phải lần đâu
Nhưng chi nhiều tiền như thế này thì đây là lần đầu
Mọi chuyện, bắt đầu thú vị rồi...
Trong phút chốc, những tên đó đều bị Lãnh Phong đánh cho thừa sống thiếu chết. Còn hắn cứ như đang chơi đùa, chẳng lo lắng hay sợ hãi
'Ông chủ đây quả là hào phóng, chi mạnh tay như vậy chỉ để tôi xử lí đám đàn em không biết điều này' Lãnh Phong châm chọc
Từ Lôi lúc này mặt đen như đít nồi, hận không băm vằm thiếu niên ngạo mạn trước mặt
Lãnh Phong cười sảng khoái, cầm cái cặp chứa tiền kia lướt qua Từ Lôi
ĐOÀNG!!!!!
Tiếng súng khiến Lãnh Phong ngừng cước bộ
'Haha... đây là kết quả của việc dám khinh thường tao' Từ Lôi điên dại cười
'Bổn thiếu gia đã nghe nhiều lời về con chó đánh thuê là mày, được tao chú ý mày nên vui vẻ mà vẩy đuôi chứ không phải phớt lờ tao' hắn nói thêm
Lãnh Phong chậm rãi nhìn xuống phía eo phải của mình chỉ thấy toàn là máu, tên khốn kiếp này có súng, con mẹ nó
'Nếu bây giờ mày quỳ xuố...'
Chưa nói hết lời, đã thấy trời đất xoay cuồng, Lãnh Phong bay đến tung cú đấm vào mặt tên khốn đang cầm súng kia
Cú đấm mạnh khiến Từ Lôi không kịp trở tay, hắn té sấp mặt xuống đất, gãy hẳn 2 cái răng
Cú ngã đau điếng đó khiến hắn phát hoả, định nói thêm gì đó nhưng Lãnh Phong không cho hắn cơ hội, hướng khuôn mặt hắn mà đá
'Lúc nãy còn bảo tao là chó, bây giờ lại bị đánh như 1 con chó, cảm giác thế nào?' vừa dứt câu, lại cho tên đang bò dưới đất vài cú vào bụng
Đến khi cơn giận nguôi ngoai, Lãnh Phong đem cái cặp chứa tiền kia đổ về phía Từ Lôi
'Tiền thuốc của mày'
Dứt lời, hắn rời khu B, mặc tên khốn nào đó đang bất tỉnh cùng đám đàn em của hắn