Lâm Doãn uốn éo thân mình, hắn chống 1 tay bên cạnh eo cô, 1 chân đang để ở giữa 2 chân cô khiến cô không thể nào chạy được
Tay bị nắm rất đau, hắn cũng chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì
Bóp cổ tay cô sắp gãy luôn rồi
'Bỏ ra, rốt cuộc anh bị cái quái gì vậy, điên à?!!!'
Hắn nhíu đôi mắt, từ trên cao nhìn xuống cô y hệt con thú nhỏ sắp bị sư tử ăn thịt
Hơi thở của hắn phả vài mặt khiến cô cảm giác tình cảnh này cực kỳ nguy hiểm
'Em dám đi xem mắt?' hắn lên tiếng chất vấn
Cô xem mắt thì sao chứ
Lâm Doãn có chút chột dạ nhưng bản thân cũng chẳng hiểu tại sao lại có cảm giác đó
'Xem mắt cũng chẳng phải chuyện gì đáng xấu hổ, tại sao tôi lại không dám?'
Hắn nắm cổ tay cô ngày càng chặt hơn, cô cảm thấy hình như máu không còn lưu thông vào bàn tay nữa rồi
'Đau...'
Cô biểu tình
Nhưng chẳng thể làm người bên trên thương xót
'Em làm vậy là có ý gì?'
'Có ý gì là ý gì, trai lớn lấy vợ... gái lớn gả chồng, chẳng lẽ tôi phải sống cô độc cả đời không nơi nương tựa? Bây giờ tôi không còn nhỏ cho nên muốn có 1 gia đình...'
'Em muốn gia đình anh có thể cho em, điều kiện anh đưa ra có gì không thoả đáng, tên khốn nạn lúc nãy hơn anh ở điểm nào, em ở bên cạnh anh có gì không tốt sao cứ phải đi tìm những thằng khác' hắn xen ngang vào
Cái tên này càng nói càng quá đáng
'Anh chú ý ngôn từ chút đi, cái tôi muốn là gia đình, còn thứ anh muốn chẳng qua là quan hệ tình nhân. Cho tôi gia đình? đừng có làm tôi cười' cô căm phẫn quát thẳng vào mặt hắn
Trên đời này có biết bao nhiêu người sao cứ phải nhắm vào cô?
Nếu không phải là tại hắn cô có cần đi xem mắt để rồi bị sỉ nhục như thế không?
Vốn dĩ buổi xem mắt hôm nay phải giống trong suy nghĩ của cô
Nhưng tại sao hắn lại đến đây, còn thấy được cảnh tượng chật vật này
Cô thật sự muốn thấy cảnh hắn quỳ trước chân cô dập đầu tạ lỗi
Cô mong rằng sau này chẳng còn chút quan hệ gì với nhau, hắn cũng biết cô ghét hắn nhưng cứ xuất hiện trước mặt cô là có ý gì?
Bạch Dạ Phi Long chẳng hiểu nỗi người thông minh như cô sao EQ lại thấp như thế, cứ cố chấp quy định hắn mê luyến thân thể cô
'Vậy thì chúng ta kết hôn đi'
Muốn lấy cô làm bình phong che mắt? Nằm mơ
'Tôi thà làm ni cô cũng sẽ không bao giờ chiều theo cái ý nghĩ ghê tởm này của anh!'
Lâm Doãn tức giận cắn răng từng câu chữ, còn Bạch Dạ Phi Long bây giờ hắn phẫn nộ đến mức muốn giết người
Hôm qua có người nói cô có hành động rất thân mật với 1 người đàn ông lạ mặt hắn đã phá nát cái phòng làm việc thường ngày
Lúc nãy nghe tin cô đi xem mắt, hắn liền lao đến muốn xé xác cái tên may mắn đang ăn tối cùng cô
Hắn chẳng qua yêu cô nên muốn cùng cô kết hôn, xây dựng gia đình
Mong ước đơn giản của hắn cô lại bảo là ghê tởm?
Bạch Dạ Phi Long tháo caravat đang đeo ở cổ trói tay cô lên đầu giường mặc kệ Lâm Doãn hoảng sợ giãy giụa
'Anh... anh muốn làm gì... cởi trói cho tôi!'
'Em nói tôi ghê tởm? vậy tôi cũng nên để em thấy để thoả mong muốn của em' hắn quỳ lên giường để cô nằm giữa 2 chân mình
Bắt đầu cởi quần áo
Cơ thể nam tính dần lộ ra
Điên cuồng như thú dữ
Lâm Doãn không ngờ hắn sẽ như thế, cô bắt đầu sợ rồi
Với tình hình này không biết chừng hắn sẽ giết cô mất, phải tìm cách trì hoãn đợi người đến cứu thôi
'Anh... anh đừng có làm bừa, chẳng lẽ anh không biết tôi là ai sao?
Hắn đã điều tra được cô xem mắt mà đến, chắc chắn cũng sẽ biết được cô là thiên kim gia tộc Khương Mộc
Vuốt mặt cũng phải nể mũi, dù có hận đến mức muốn bóp nát cô thì cũng phải e dè thế lực gia đình cô
Đúng! chắc chắn là như vậy1
Quả nhiên người bên trên động tác có chút cứng nhắc
Hắn cúi xuống, 2 tay chống bên cạnh vai cô
'Biết'
Tốt quá rồi, hắn thật sự biết
Lâm Doãn thở phào
'Nếu như vậy...'
'Em là vợ tôi' hắn trả lời xong liền thuận đà cúi xuống mút lấy cái cổ trắng của cô