Cô đã chăm sóc hắn được vài ngày
Vết thương do đạn gây ra không dễ lành, những ngày đầu còn phát sốt khiến cô mất ngủ mấy hôm liên tiếp
Nhưng cũng phải công nhận rằng hắn hồi phục rất nhanh, lúc bôi thuốc cũng không thấy hắn kêu la tí nào
Tên này đúng là quái vật mà - Hoan Hoan thầm nghĩ
Nhưng cũng tốt, dù sao cô cũng không có ý định sẽ chăm đến khi hắn lành lặng hẳn hoi
Cô đã lên sẵn kế hoạch rồi, tối nay sẽ rời nơi này
Trời đã trưa, cô cũng vừa đi mua đồ về
'Hôm nay sao lại mua nhiều đồ vậy?' Hắn có phần nghi hoặc
'Hôm nay cửa hàng giảm giá nên... mua nhiều tích trữ' cô viện 1 cái cớ
'Ừ'
'**Anh xem, tôi mua rất nhiều vật dụng có lẽ anh sẽ dùng...'
'Em mua nhiều đồ, lại dặn dò tôi như vậy... là muốn đi đâu sao**?' hắn thăm dò
Cô có phần hoảng nhưng cố trấn tỉnh 'Tôi... chỉ là sợ những lúc tôi đi vắng, anh không có ai ở bên... sẽ bất tiện'
'...' hắn trầm tư
Hoá ra... cô là đang lo lắng cho hắn, lẽ nào cô cũng hơi thích hắn?
Lãnh Phong bất giác nở nụ cười1
'Không nói nữa, tôi giúp a thay băng'
Hắn ngồi trên giường, cô mang 1 cái khăn và chậu nước ấm đến cạnh hắn gỡ lớp băng gạc cẩn thận lau xung quanh không để thấm nước
Cơ ngực hắn... đúng là rất rắn chắc a, nước da màu đồng khoẻ khoắn nếu như không có sẹo thì chẳng khác gì người mẫu vậy. Cô bất giác đỏ mặt
Hắn ngồi im quan sát cô, nhìn thấy biểu hiện như vậy có phần cao hứng
'**Mỗi ngày đều động chạm mà em còn ngại?'
'Tôi... ai... ai bảo tôi ngại... chỉ là... do lúc nãy đi mua đồ nên bây giờ cảm thấy nóng'
'Tôi tin em**' hắn cười sủng nịch
Đây là lần đầu hắn cảm thấy thì ra cơ bắp đẹp cũng có lợi đến vậy, sau này phải tích cực luyện tập rồi
Hắn và cô đều không nói gì nữa, thay băng xong cô để hắn ngủ còn mình thì đi dọn dẹp
______________
Tối đó...
Lúc hắn đã say giấc, cô nhẹ nhàng đứng dậy mở cửa
Chưa kịp chạy ra ngoài đã bị nắm
(lần nào chạy cũng bị tóm -_-)
'Khuya rồi em còn định đi đâu'
Lúc trưa cô mua nhiều đồ như vậy hắn đã thấy có gì đó bất thường, quả nhiên cô muốn chạy
'Anh... anh buông ra, tôi phải đi' cô nói
Hắn bây giờ còn đang bị thương, khí thế trên người giảm súc nên cô cũng to gan hơn
'Tôi đã nói với em rất rất nhiều lần là không được rời khỏi tôi, em không hiểu sao?' hắn kích động
Vì vết thương đau lại cộng thêm hắn đang giận dữ mà khuôn ngực phập phồng
'**Tôi còn có công việc của riêng mình, tôi nghĩ mấy ngày qua chăm sóc anh như thế cũng là có tình nghĩa lắm rồi. Sau này tôi với anh nước sông không phạm nước giếng, những chuyện anh làm trước đây tôi cũng sẽ xem như chưa xảy ra, nên...'
'Em đây là muốn cùng tôi cắt đứt quan hệ sao**?'
Gì đây? Giữa cô và hắn thì có quan hệ gì, chủ nhân và nô lệ sao? Cô không có hứng thú đâu
'Ừ' cô thừa nhận cho qua chuyện
Cô không có thời gian dây dưa với hắn đâu, cô còn có ước mơ và hoài bão. Cô không phải người hầu của hắn, sao phải nghe theo lời hắn?
Lãnh Phong giận dữ nghiến răng 'Em mơ đi'
Nói xong hắn ngay lập tức chế trụ cổ cô, say đắm hôn
Cô trợn to mắt nhìn gương mặt đang phóng đại trước mắt rồi giãy giụa
Bàn tay to không kiên nể sờ soạng khắp người cô
Hoan Hoan rùng mình, dùng sức đẩy hắn ra
Lãnh Phong đang bị thương, thành phần thuốc lúc nãy cô đưa hắn lại có thuốc ngủ nên bây giờ đầu óc quay cuồng, bị cô dễ dàng đẩy ra
Cô hướng má hắn tát mạnh
Bị tác dụng của thuốc lại thêm vết thương đau, hắn trở tay không kịp
Không ngờ hắn cũng có ngày chật vật như vậy, mà người làm hắn thành bộ dạng này lại là 1 cô gái bé nhỏ. Đúng là trên đời này cái quái gì cũng có thể xảy ra
Hoan Hoan nắm chặt đôi bàn tay đang run rẩy vì sợ hãi
Cô nén đau thương bỏ qua mọi chuyện vậy mà hắn lại lấy oán báo ân, đối xử với cô như vậy
Có 1 số người, không phải bạn đối xử tốt với họ, thì họ sẽ đối tốt với bạn. Câu này quả không sai mà
Khốn kiếp, hắn là 1 tên khốn chính hiệu