Đã qua hồi lâu, cuối cùng cũng thấy bóng dáng Nghiêm Mộ xuất hiện.
Ba người vẫn ngồi đó nhìn xem Nghiêm Mộ vừa đi vào bằng đường bên này vừa quay đầu nhìn lại đằng kia, nở nụ cười tươi như hoa, nụ cười quyến rũ mà hàng ngàn thiếu nữ chết mê chết mệt, nói: "Vất vả cho mọi người rồi, quay về đi! Tôi yêu mọi người!"
Từ đây nhìn ra thì không thấy được nhóm fan vẫy tay chào cậu ta, nhưng vẫn có thể nghe được tiếng hú hét của nhóm fan từ chỗ xa xa kia, đại khái chắc là muốn tiễn đưa cậu ta đến bên trong trường quay này nhưng có lẽ bị nhân viên tổ biên kịch cản lại, không thể đi đến chỉ có thể rống giọng hô to, thể hiện sự kϊƈɦ động.
Vóc người của Nghiêm Mộ khá tốt, mặc đồ hiện đại thì tuấn lãng tiêu sái, diện đồ cổ trang thì là một hảo công tử nhẹ nhàng. Bây giờ cậu ta đang mặt trêи ngưòi là trang phục hóa trang Lưu Triệu, khoát áo bào trường tím, nét mặt như họa, mang phong thái tự nhiên của một vị quân vương trẻ tuổi, vừa đi vừa cười nói tạm biệt với fans hâm mộ, bộ dáng thong thả, không nhanh không chậm.
Cuối cùng bước qua khỏi lối vào, nhóm fans cũng không nhìn thấy được nữa. Đột nhiên sau đó Nghiêm Mộ như bị chó rượt, cậu ta lao đến, từ cửa phóng như điện chạy đến chỗ Hề Mặc và mọi người đang ngồi nghỉ ngơi, không biết cậu ta có bị trẹo chân hay không nhưng thiếu chút nữa là đã ngã lăn sấp mặt ra tại chỗ, cũng may là phản xạ nhanh, nhanh chóng giữ lại thăng bằng, rồi tiếp tục chạy trói chết về phía bên này.
Hề Mặc: "…"
Nguyễn Dạ Sênh: "…"
Đinh Bái: "…"
Nghiêm Mộ chạy đến chỗ ba người, Đinh Bái nhìn thấy trán cậu ta đổ đầy mồ hôi liền chuyển ghế gấp sang: "Tiểu Mộ ca ngồi đi."
"Cám ơn." Nghiêm Mộ thở hồng hộc ngồi xuống, chắc là bị giày vò quá sức rồi.
Với Hề Mặc, nàng luôn là trước sau như một, giữ đúng mực trong mọi mối quan hệ, mà nàng lại là một người rất cẩn thận, mọi thứ đều có khoảng cách nhất định của nó, tựa gần nhưng lại xa. Có thể gọi đó là khách sáo, dù sao thì trong cái vòng lẫn quẩn của giới giải trí này ai mà không khách sáo với nhau, mọi người đối đãi với nhau chỉ là xả giao qua loa mà thôi, rất ít người có thể chân chính trở thành bạn của nàng, chân chính can thiệp vào cuộc sống của nàng. Nhưng với Nghiêm Mộ thì lại không như thế, cậu ta rất trọng tình cảm đối với Hề Mặc, mặc cho Hề Mặc đã từng đáp trả lại bằng thái độ lạnh nhạt cỡ nào thì cậu ta vẫn thật tâm xen nàng là một đàn chị mà đối đãi, về điểm ấy Hề Mặc có thể nhìn ra. Lần này ở cùng đoàn phim trong mấy tháng, trong lòng Hề Mặc đối với Nghiêm Mộ đã là một thái độ khác, không còn giống như trước, trở nên hòa thuận hơn nhiều, nhưng trở ngại lớn nhất bây giờ của nàng là nàng đang ở vị trí của Nguyễn Dạ Sênh, vì để cắt đứt việc Nghiêm Mộ thỉnh thoảng cứ hay tìm đến Nguyễn Dạ Sênh bày tỏ nhiệt tình nên tại đoàn phim nàng phải giữ một khoảng cách nhất định với Nghiêm Mộ, nhưng thật ra đối với cậu ta nàng vẫn có chút quan tâm đấy.
Lần này thấy bước chạy của Nghiêm Mộ có chút kì lạ, Hề Mặc mở miệng hỏi cậu ta một câu: "Nghiêm Mộ, chân cậu bị sao vậy?"
Nghiêm Mộ phát hiện Nguyễn tiểu thư lúc nào cũng ôn hòa, hôm nay lại tỏ ra quan tâm mình, vừa mừng vừa lo: "Tôi chỉ không cẩn thận bị fan giẫm lên chân vài cái, không có việc gì."
Trong lúc hỗn loạn ấy, những người giẫm phải chân cậu ta cảm thấy vô cùng áy náy, vừa đòi quay trở về nói muốn giặt lại thật sạch đôi giày rồi đem gởi trả cho cậu ta.
Đinh Bái kinh ngạc nói: "Tại sao fan của anh có thể giẫm lên chân anh chứ?"
Có lẽ là Đinh Bái chưa nhìn thấy sự đông đảo, điên cuồng của fan Nghiêm Mộ, một rừng người rộng lớn bao vây tới, nếu như không có vệ sĩ và trợ lý chống đỡ, e là Nghiêm Mộ đã bị họ nuốt chửng rồi.
Nghiêm Mộ giận dữ nói: "Lúc ấy quá hỗn loạn, không ai chú ý, súy chút nữa là tôi bị hôn rồi, may là tôi lẫn trốn nhanh."
Đinh Bái giờ mới hiểu được.
Nguyễn Dạ Sênh chỉ chỉ trêи bàn, nói: "Đường Đường mua nước cho cậu, bây giờ đã không còn nóng nữa, cậu còn muốn uống hay không?"
"Muốn, muốn." Nghiêm Mộ vui vẻ ra mặt, không để ý, cầm lấy đồ uống đã lạnh mất mà uống.
Trợ lý của Nghiêm Mộ đi tới nói: "Mộ ca, anh đem giày cởi ra a, đã bị giẫm dơ đến như vậy rồi, tôi đem đến cho tổ phục trang bên kia xử lý."
Sau đó còn phải quay tiếp, để giày bẩn như vậy mà quay thì rất không thỏa đáng, Nghiêm Mộ cỏi giày ra, trợ lý mang đến cho cậu ta đôi dép lê để đổi. Bên trêи mặc đế phục, phía dưới giẫm dép lê, ăn mặc lộn xộn như vậy tránh không được có chút buồn cười.
Tốt xấu gì thì Nguyễn Dạ Sênh cũng đang trong thân phận Hề Mặc, mà cậu ta lúc này cũng gọi mình là chị, lúc này đương nhiên phải hỏi han vài câu, nói: "Lần này fan đến gặp có phải không nói cho cậu biết trước hay không, thấy cậu hình như có gì đó bối rối."
Nghiêm Mộ buồn rầu nói: "Không hề có sắp xếp, là họ tự chạy đến đây, chuyện này tôi cũng không biết. Người thì cũng đã đến không thể không gặp."
Fan Nghiêm Mộ thường không làm theo sắp xếp của đoàn đội, nhiều lần tham gia hoạt động đều không báo trước hay bàn bạc với đoàn đội, mặc là đón tiếp ở sân bày hay là dò xét, hay là bất cứ một hoạt động nào, nếu như không có chuẩn bị mà đột nhiên tiếp đón nhiều người như vậy chắc chắn sẽ không ứng phó nổi. Phần lớn fan của Hề Mặc rất thường làm việc với Lộ Thanh Minh, đương nhiên với địa vị của Lộ Thanh Minh thật sự không cần phải nhúng tay vào mấy chuyện nhỏ nhặt này, cứ giao cho trợ lý là tốt rồi nhưng anh ta với Hề Mặc như là gà mái mẹ, luôn tự mình ra mặt xử lý từ việc nhỏ nhất. Lộ Thanh Minh càng là như thế, fan Hề Mặc sẽ càng tin tưởng, cho rằng đoàn đội luôn để tâm đến Hề Mặc, tất nhiên Hề Mặc sẽ không chịu bất kỳ ủy khuất nào, cho nên họ luôn sẵn lòng bàn tính với Lộ Thanh Minh rất nhiều việc, fan và đoàn đội cùng nhau làm việc, phiền toái Hề Mặc gặp phải cũng càng ngày càng ít.
Nhưng Nghiêm Mộ thì không có được vận khí này.
Hề Mặc đối với những bàn tính của đoàn đội Nghiêm Mộ cũng có nghe qua, biết rõ là bên trong có vấn đề.
Nghiêm Mộ vốn là ca sĩ, ra mắt chưa lâu, nhất là lúc vừa bắt đầu không có nhân khí, ở công ty thì được cử cho một người đại diện bình thường không có tiếng tăm, sau đó công ty nhìn thấy tướng mạo của cậu ta cũng tốt, có nội hàm muốn hướng cậu ta sang con đường diễn xuất, sau đó chuyển cậu ta đến trướng của Lục Ngọc.
Trêи tay Lục Ngọc nắm giữ phần lớn tài nguyên và nguồn lực, có rất nhiều thủ hạ là minh tinh, chưa đến lượt phải lo lắng đến cậu ta, vừa mới bắt đầu đối với cậu ta hoàn toàn không quan tâm. Ai biết đâu được Nghiêm Mộ lại chọn được một bộ phim truyền hình bùng nổ, nhân vật nam chính như cậu ta đột nhiên trở nên rất hot, fan tăng lên vô số, cậu ta sợ bản thân trở thành hiện tượng idol nên rất nổ lực rèn luyện và học hỏi, cộng thêm tính tình lại tốt, cuối cùng trở thành một trong những nam thần có lượng fan cao nhất. Người đại diện Lục Ngọc lúc này cũng thay đổi thái đổi thái độ với cậu ta, trở nên thân thiện, nhưng trêи tay Lục Ngọc vẫn còn một nam thần Tạ Định Khôn đồng dạng như Nghiêm Mộ, có đôi khi không để tâm nhiều đến Nghiêm Mộ từ đó dẫn đến sự bất mãn từ fan của Nghiêm Mộ, nhưng Lục Ngọc vẫn dựa vào vị thế của mình nhiều năm làm việc công ty làm cho việc hợp tác giữa fans và đoàn đội ngày càng mau thuẫn. Nghiêm Mộ tiến thoái lưỡng nan, trong lòng có nỗi khỗ không nói thành lời.
Đừng thấy cứ là minh tinh thì sẽ gọn gàng đẹp đẽ, có rất nhiều người giống như Nghiêm Mộ, lúc mới ký kết thì khó khăn không danh tiếng, về lâu về dài vì ràng buộc của hợp đồng, lợi dụng các điều khoản, công ty áp bức bòn rúc một cách tàn nhẫn. Cho dù có nổi tiếng rồi thì công ty cũng chỉ vì lợi ích mới ra tay che chở, nhưng những điều khoản trong hợp đồng thì minh tinh vẫn phải bất đắc dĩ gánh chịu nếu không thì đã không có nhiều minh tinh bị ràng buộc như vậy rồi.
Cho nên có rất nhiều minh tinh sau khi hết hạn hợp đồng thì tự lập công ty riêng, cuối cùng sẽ không còn bị xem thường. Hiển nhiên bây giờ Nghiêm Mộ đang nổi tiếng, thời hạn còn lại của hợp đồng, bàn tay của công ty phải giữ chặt, không để mất đi nguồn lợi này.
Nghiêm Mộ nhìn Nguyễn Dạ Sênh, nhỏ giọng nói: "Vẫn là Thanh Minh ca tốt, thật ngưỡng mộ chị."
Nguyễn Dạ Sênh liếc qua Hề Mặc, cười cười: "Tốt thì tốt, nhưng nhiều lúc rất nhiều lời."
"Thanh Minh ca dong dài cũng là vì nghĩ cho chị ah." Nghiêm Mộ cảm thán nói.
Lộ Thanh Minh trước kia đã nhận rất nhiều minh tinh, anh ta rất hiểu cách kinh doanh, dẫn dắt một người, làm một người trở nên nổi tiếng, không ít minh tinh kể cả Nghiêm Mộ đối với anh ta vô cùng khách khí, còn có thể gọi anh ra Thanh Minh ca, người đại diện làm đến như vậy cũng coi như hàng đầu rồi. Hiện tại Lộ Thanh Minh vốn còn dẫn dắt những người khác, đối với họ cũng chỉ là làm tròn bổn phận trợ giúp của một người đại diện, bận rộn như anh ta lại tổng theo chân Hề Mặc dự họp rất nhiều hoạt động, toàn lực giúp nàng sắp xếp trợ lí và vệ sĩ, thậm chí thỉnh thoảng còn có người đến để vận chuyển ở sân bay đều là anh ta đều động, làm rất nhiều chuyện mà căn bản một người đại diện không cần phải làm. Tuy nói Hề Mặc ở công ty là một cây hái ra tiền quan trọng nhất, nhưng có thể làm cho Lộ Thanh Minh phải tận tâm tận lực vì nàng như thế, quả thực mà nói là giống như là gà mái mẹ, nhưng cũng không phải hoàn toàn, hơn phân nữa chuyện Lộ Thanh Minh nguyện ý cũng là vì bản thân. Về sau, anh ta nói với công ty là rất bạn rồi, không nhận được nhiều người như vậy nữa, thì cũng chỉ có nhận Hề Mặc thôi, một công đôi chuyện, bớt phải gánh thêm lo lắng.
Người đại diện đều dựa vào nghệ sĩ để kiếm tiền, rất nhiều người nắm trong tay không ít nghệ sĩ, giống Lộ Thanh Minh đem tiền quăng cửa sổ như vậy có thể nói là hiếm thấy.
Khó có được những lúc rãnh rỗi, mấy người liền ngồi cùng nhau nói chuyện phiếm.
Nghiêm Mộ lại hỏi mấy chuyện vừa nói khi nãy, Đinh Bái trung thực nói: "Chỉ là Nguyễn Nguyễn tỷ cọ Hề tỷ."
Nguyễn Dạ Sênh: "…
Hề Mặc: "…"
Cậu dám lặp lại lần nữa!
Nghiêm Mộ vẻ mặt như đang nằm mộng: "? ? ?"
Đinh Bái đứng lên, đi đến cạnh Nghiêm Mộ : "Tiểu Mộ ca, tôi làm mẫu cho anh xem anh sẽ hiểu."
Cậu ta đặc biệt bổ sung: "Nguyễn Nguyễn tỷ nói tôi tuyệt đối không được làm như vậy, cho nên tôi không thể tìm Hề tỷ để làm mẫu cái này nhưng Tiểu Mộ ca thì có thể, anh yên tâm chỉ một chút anh sẽ hiểu."
Hề Mặc và Nguyễn Dạ Sênh đồng thời nhìn về phía Đinh Bái, sắc mặt vô cùng vi diệu.
Nghiêm Mộ bán tín bán nghi, nói: "… Vậy cậu làm mẫu một chút?"
Đinh Bái nghiêm túc gật đầu, thò tay qua ôm lấy bờ vai Nghiêm Mộ, nói: "Vừa rồi Nguyễn Nguyễn tỷ cọ Hề tỷ như vậy đấy."
Nghiêm Mộ: "? ? ?"
Anh ta vẫn là không hiểu ah!
"Nhưng tại sao Nguyễn tiểu thư phải đi cọ chị ấy như vậy?" Nghiêm Mộ vô cùng hiếu học, hỏi.
Đinh Bái thu tay lại, một lần nữa trở về chỗ ngồi: "Nguyễn Nguyễn tỷ làm mẫu cho tôi xem cọ nhiệt chính xác là như thế nào nên chị ấy mới đi cọ Hề tỷ."
Nghiêm Mộ: "…"
Như đã hiểu, lại như không có hiểu.
Đinh Bái sợ cậu ta vẫn còn chưa hiểu, lấy điện thoại ra, mở bài viết cọ nhiệt của cậu ta trêи weibo, kiên nhẫn giải thích cho Nghiêm Mộ, lúc này Nghiêm Mộ mới từ từ rõ ràng.
Hề Mặc và Nguyễn Dạ Sênh nhìn không nổi nữa rồi, hai người thoáng nhìn nhau, không muốn để tâm đến bọn họ nữa, cùng cúi đầu xem điện thoại.
Hai người không còn chú ý đến Đinh Bái và Nghiêm Mộ ở đằng kia nói cái gì, một lát sau, giọng Đinh Bái đột nhiên đề cao lên, kinh ngạc nói ra: "Cái gì? Lần này anh lại xảy ra chuyện với Lục tỷ rồi hả?"
Lực chú ý của hai người lại lần nữa bị chuyển qua, Nguyễn Dạ Sênh hỏi: "Nghiêm Mộ, cậu và Lục Ngọc lại xảy ra chuyện gì?"
Nghiêm Mộ sầu mi khổ kiểm: "Lục tỷ lại muốn tôi đi ghép CP với Tạ Định Khôn."
Mọi thứ của hiện tại đã biến chuyển không ngừng theo từng ngày, kéo CP càng ngày càng trở nên nóng hổi, các công ty thấy làm như vậy có thể làm cho nghệ sĩ của họ hấp thụ nhân khí cho nên thường lén lút giúp họ một tay, công ty có đủ loại thủ đoạn để ghép CP. Nhất là khi đang quảng bá một bộ phim, sẽ có một lượng fan có hứng thú với một số CP, công ty liền nắm lấy mấu chốt, rèn sắt phải rèn khi còn nòng, tại hoạt động hoặc trêи weibo bắt đầu sắp xếp tương tác, từ đó fan CP sẽ kϊƈɦ động không thôi.
Nhất là có những nghệ sĩ bất hòa với công ty, nhưng phải vì sự nghiệp diễn xuất, nội tình bên trong đạn bay tứ phía, sau đó bị chính công ty bày trò đi ghép CP, fan CP thì nhao nhao khóc rống hô hào nhưng thật ra đương sự nhìn xem những thứ này thì trong lòng chỉ có một câu, toàn là lừa đảo.
Nghiêm Mộ và Tạ Định Khôn quay cùng bộ phim, lại cùng mức độ nổi tiếng, rồi cùng dưới trướng của một người đại diện, lợi ích chia không đều khó tránh gặp phải chuyện khó. Chỉ là lúc trước cả hai người đóng chung một bộ phim truyền hình? Nghiêm Mộ nhận vai phi tặc, Tạ Định Khôn là người của bộ kɧօáϊ, không biết có phải là do đoàn phim cố ý hay không, nội dung cốt truyện của hai người có tồn tại một lượng tương tác, đến hôm nay fan CP của hai người khắp nơi đều có, Lục Ngọc thấy cơ hội đến rồi nên quyết định cho Nghiêm Mộ và Tạ Định Khôn gắn chặt theo CP này, dù sao cũng là nghệ sĩ do mình quản lí, là phù sa của ruộng mình, tự mình khai thác, cũng có thể nâng lên một tầm mới.
Đinh Bái nghe xong, cảm thấy sợ hãi: "Tiểu Mộ ca, Lục tỷ muốn anh và Tạ Định Khôn ghép CP, vậy không phải là anh sẽ bị người khác xem là gay!"
Nghiêm Mộ cũng sợ hãi: "Tôi không phải gay! Tôi là vũ trụ thẳng nam!" Có lẽ là để cho lời nói của mình càng có sức thuyết phục, cậu ta chuyển hướng đến Hề Mặc, cường điệu nói: "Giống như chị là vũ trụ thẳng nữ vậy! Hai chúng ta đều đặc biệt thẳng!"
Hề Mặc: "…"
Cậu đột nhiên nói hưu nói vượn cái gì vậy!
Còn lôi tôi xuống nước!
Cậu có bị bệnh gì hay không!
Nguyễn Dạ Sênh nghĩ mà cười thầm trong bụng, bưng thần sắc, nhàn nhạt hỏi Nghiêm Mộ nói: "Tại sao, làm sao cậu có thể nhìn ra tôi rất thẳng?"
Nghiêm Mộ nghe đến câu hỏi này, tiếp tục cảm thấy sợ hãi: "Chẳng lẽ chị không thẳng sao?"
Hề Mặc: "…"
Nguyễn Dạ Sênh nói: "Tôi đương nhiên rất thẳng, thẳng như mì ống."
Lúc này Đinh Bái lại càng thấy sợ hãi: "Mì ống nấu chín sẽ cong nha!"
Hề Mặc nhẫn nhịn, mỉm cười nhìn Đinh Bái, dạy dỗ cậu ta: "Hề tỷ của cậu nói rất đúng, mì ống không nấu chín đương nhiên sẽ đặc biệt thẳng."
Ba người các người có phải bị bệnh hết rồi không!
Ánh mắt Nguyễn Dạ Sênh chuyển hướng sang Hề Mặc, liễm diễm ánh nước, gật gật đầu: "Ý của tôi chính là ý Nguyễn Nguyễn tỷ."
Đinh Bái lúc này mới cảm thấy nhẹ nhõm: "Thì ra là như vậy."
Hề Mặc cảm thấy cái này vấn đề thật sự không thể lấy ra nói nữa rồi, miễn cưỡng thay đổi đề tài, hỏi Nghiêm Mộ: "Người đại diện muốn cậu làm như vậy, chắc là cậu đã không đáp ứng?"
Nghiêm Mộ gật đầu nói: "Đúng, tôi đã cự tuyệt. Con đường này đối với tôi không phải là con đường tốt, hơn nữa tôi không vừa mắt Tạ Định Khôn mà Tạ Định Khôn xác thực cũng chẳng ưa gì tôi, điều này là chắc chắn. Sau khi Lục tỷ biết rõ quyết định của tôi nên sắc mặt không tốt cho lắm."
_____hết chương 62_____Ed:
Vãi cả mì ống :)))