Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Hoài Thai Mãng Xà Bạch Tô - ngôn tình

“Anh là ai?” Tôi hỏi.

Nghe vậy, người đàn ông này cười thô bỉ: “Tao là ai hả? Tao là chồng của Chu Tú Huệ, mày biết tao không?” Nói tới đây, trong điện thoại lại truyền ra tiếng cười của mấy người đàn ông khác.

Chồng mẹ tôi là một lão già đã hơn sáu mươi tuổi, mà giọng của người đàn ông trong điện thoại này cùng lắm chỉ hơn hai mươi thôi, sao có thể là chồng của mẹ tôi? Bây giờ mẹ tôi đang khóc, mà trong điện thoại lại toàn là tiếng cười của một đám đàn ông, tôi nghi ngờ mẹ tôi đã gặp nguy hiểm.

“Tôi là con gái của Chu Tú Huệ. Anh đang ở đâu?”

“Con gái? Mụ già này còn có con gái à?” Người đàn ông kia nghi hoặc hỏi, có lẽ mẹ tôi sợ bị chồng bà ấy phát hiện ra là vẫn còn liên lạc với tôi nên không lưu số điện thoại của tôi vào danh bạ.

Đầu dây bên kia vang lên tiếng hỗn loạn, tôi thấp thoáng nghe thấy người đàn ông kia đang nói với những người khác, nào là mụ già này có chút nhan sắc, con gái chắc chắn càng xinh đẹp hơn gì đó. Thế là một lát sau, người đàn ông đó nói chuyện đứng đắn hơn, kêu anh ta chỉ đùa thôi, nói anh ta là huấn luyện viên thể hình của mẹ tôi, bây giờ đang ở trong khách sạn nào đó của khu Nam Sa. Lúc này có vẻ mẹ tôi không được khỏe, kêu tôi lại đây đón mẹ tôi về nhà.

Tôi xem địa chỉ, khu Nam Sa cách sân bay của chúng tôi hai tiếng lái xe, nếu mẹ tôi thật sự gặp chuyện gì thì chờ đến khi chúng tôi bắt taxi tới nơi, mọi chuyện đã xong hết rồi! Hoàng Tam Nương rát săn sóc nói với Liễu Long Đình là có cần cô ấy tới đó xem tình huống trước rồi chờ chúng tôi đi hay không? Liễu Long Đình với Hoàng Tam Nương đều là tiên, đương nhiên đi đường sẽ nhanh hơn cả máy bay với ô tô. Nhưng tôi là người trần mắt thịt, họ không thể dẫn tôi đi cùng, cho dù tôi sốt ruột muốn gặp mẹ cũng vô ích. Liễu Long Đình đành phải gật đầu đồng ý, an ủi tôi rằng không sao đâu, anh ấy sẽ kêu Hoàng Tam Nương đi xem trước, nếu có nguy hiểm gì thì cũng có thể xử lý.

Tôi gật đầu. Sau khi Hoàng Tam Nương rời đi, tôi với Liễu Long Đình bắt chiếc taxi qua đó. Tôi chỉ có ấn tượng với mẹ thông qua ảnh chụp, từ khi mẹ tôi rời đi, chúng tôi chưa bao giờ gặp lại nhau. Bao nhiêu năm trôi qua, bà ấy giống như một người họ hàng xa. Tôi không có tình cảm mãnh liệt gì với bà ấy, nhưng dù sao cũng có quan hệ máu mủ, tôi lớn đến chừng này, có tiền đi học, lên đại học, cuộc sống còn êm ấm đều là vì mẹ tôi lén lút gửi tiền cho tôi. Bây giờ có lẽ bà ấy đang gặp nguy hiểm, tôi vẫn rất lo lắng cho bà ấy.

Dọc theo đường đi, Liễu Long Đình không ngừng liên lạc với Hoàng Tam Nương, muốn hỏi cô ấy về tình huống của mẹ tôi. Nhưng Hoàng Tam Nương vẫn không có hồi âm. Mãi tới khi chúng tôi đến khách sạn, tôi tìm đến số phòng mà người đàn ông kia nói, gõ cửa. Sau đó là Hoàng Tam Nương mở cửa cho tôi.

Sắc mặt Hoàng Tam Nương hơi khó coi. Liễu Long Đình hỏi giúp tôi mẹ tôi sao rồi? Hoàng Tam Nương ấp úng không nói nên lời, bảo chúng tôi vào phòng nhìn xem.

Vừa vào phòng, chỉ thấy bảy tám người đàn ông ở trần ngồi trên mặt đất, trong phòng tràn đầy mùi dâm dục, còn có một người phụ nữ với mái tóc ngắn, gương mặt xinh đẹp nhỏ nhắn, mặc dù trông hơi lớn tuổi, nhưng vẫn giống với bức ảnh trong nhà tôi. Người phụ nữ này chính là mẹ tôi.

Tôi đã quen với việc nghe giọng bà ấy qua điện thoại, bây giờ đột nhiên thấy mẹ xuất hiện trước mặt mình, tôi nhất thời khó có thể tiếp thụ. Mẹ tôi chỉ mặc một chiếc váy hai dây ướt nhẹp, hai tay ôm gối đầu ngồi trên giường, đầu óc còn chưa tỉnh táo. Thấy tôi, mẹ tôi chỉ nghiêng đầu nhìn tôi, không biết là nhận ra tôi hay đang nói mớ, câu đầu tiên chính là “Bé Tô đến rồi, mẹ nhớ con lắm.”

Nhìn dấu vết trên người mẹ, tôi biết ngay đó là cái gì, bởi vì trước kia Liễu Long Đình cũng từng làm như vậy với tôi. Nhìn mái tóc bù xù của mẹ cùng với quần áo vứt lung tung, không cần suy nghĩ cũng biết vừa rồi mẹ tôi với đám đàn ông kia đã xảy ra chuyện gì!

“Một hồn một vía của mẹ cô đã bị lấy đi, cho nên bây giờ mẹ cô không có ý thức, nói đơn giản thì bà ấy bị ngốc rồi.” Hoàng Tam Nương nói.

Giây phút này, tôi nhìn mẹ, trước kia tôi từng ảo tưởng vô số cảnh tượng gặp lại giữa tôi và mẹ, mà bây giờ mẹ tôi ngồi trong căn phòng rối ren, trên người ướt nhẹp, trên mặt đất còn có mấy gã đàn ông nhuộm tóc vàng trông như lưu manh. Nếu có thể, tôi chỉ hận không thể về nhà ngay bây giờ, coi như chưa từng đến đây bao giờ.

Thấy cảnh này, Liễu Long Đình nhất thời không biết nên nói gì, kêu tên tôi mà tôi không để ý. Sau đó Liễu Long Đình hỏi đám đàn ông trên mặt đất, họ có quan hệ gì với mẹ tôi?

Có lẽ đám đàn ông này đã sớm chứng kiến sự lợi hại của Hoàng Tam Nương, biết chúng tôi không phải là kẻ đầu đường xó chợ nên đều sợ hãi nói với Liễu Long Đình rằng chúng đều là côn đồ ở ngoài đường, nhận tiền của một người phụ nữ mặc đồ đỏ nên mới bắt cóc mẹ tôi. Hơn nữa họ biết mẹ tôi, vợ của một lão già lắm tiền, còn bảo dưỡng rất tốt, không biết sao gần đây đầu óc lại có vấn đề, dù sao họ chỉ nhận tiền làm việc thôi, thật sự không ngờ bây giờ lại xuất hiện một cô con gái.

Đám đàn ông kia còn chưa dứt lời thì tôi liếc thấy gương mặt Liễu Long Đình biến thành đầu một con rắn dữ tợn, thân thể cũng biến thành hình rắn, bắt đầu nuốt chửng mấy người này. Bảy tám gã đàn ông làm cho bụng con rắn trắng căng phồng, nhưng cũng tiêu hóa rất nhanh, chưa đầy nửa tiếng sau, rắn trắng đã nhổ ra từng bộ hài cốt trắng hếu.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!