Bạch Vi lên xe trước.
Minh Châu kéo Ôn Noãn lên xe, Bạch Vi chùng xuống: “Ôn Noãn, xin lỗi nhé, tớ làm hỏng kế hoạch của cậu rồi! Tớ vừa thấy tiện nhân kia đã tức không nhịn nổi rồi, đừng nói là hợp tác, chỉ nhìn cô ta thôi đã cảm thấy chán ghét rồi.”
Cô ấy nhận lỗi rồi xin lỗi.
Kéo tay Ôn Noãn giả vờ ngốc nghếch.
Mấy năm nay, Ôn Noãn sao không biết được chứ?
Ôn Noãn cười nhạt: “Trước đừng vội xin lỗi! Hôm nay cậu lập công lớn đấy!”
Hả...
Bạch Vi ngây ngốc: “Tớ lập công lớn?”
Đầu ngón tay Ôn Noãn khẽ vuốt ngực.
Nơi đó, trước kia từng bị đèn thủy tinh cọ vào, có một vết nhỏ hồng nhạt. Thi thoảng sẽ hơi đau, cũng có lúc nhắc nhở cô, Đỉnh Tranh từng gây ra những chuyện gì với cô.
Giọng điệu Ôn Noãn nhẹ nhàng hơn.
Cô nói với Bạch Vi: “Chúng ta làm hòa với cô ta ngay thì cũng không chân thực lắm.”
Bạch Vi không hiểu lắm, nhưng cô ấy tin tưởng Ôn Noãn.
Ôn Noãn nói cô ấy lập công lớn, vậy thì đúng là cô ấy lập công lớn, vì thế cũng có chút đắc ý.
Ôn Noãn mời cô ấy ăn bữa cơm thịnh soạn. Bạch Vi uống hai ly, lúc về nhà cũng choáng váng, như muốn bay lên. Cảnh Sâm đến đón cô ấy.
Anh ta diu vợ mình đã say khướt, chào hỏi với Ôn Noãn: “Xin lỗi nhé Ôn Noãn, để cô thấy chuyện xấu rồi.”
Ôn Noấn và Minh Châu đứng trước cửa nhà hàng.
Cho dù mang thai, mặc áo lông rộng vẫn không nhìn rõ lắm, trái lại còn có hương vị phụ nữ khó nói nên lời.
Ôn Noãn vuốt mái tóc dài, khế cười: “Mau đưa cậu ấy về nhà đi!”
Cảnh Sâm gật đầu với cô và Minh Châu rồi đỡ Bạch Vi lên xe.
Lên đến xe có hơi nóng, Bạch Vi lại uống rượu, có chút choáng váng.
Cô ấy cởi áo khoác ra, nâng gương mặt Cảnh Sâm lên hôn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!