Ôn Noãn không tham gia.
Cô đang ở phòng Minh Châu, nhìn Minh Châu thu dọn đồ đạc.
Ôn Noãn mỉm cười: “Việc nhà làm tốt hơn trước rồi! Trông cũng ra dáng r
Minh Châu ngẩng đầu liếc nhìn cô.
Dù sao cũng là người sắp kết hôn, ánh mắt cô ấy cũng xúc động, khẽ nói: “Chị dâu, chị nói chuyện càng ngày càng giống bố em rồi.”
Ôn Noãn dở khóc dở cười: “Sao lại vậy?”
Minh Châu tả lại dáng vẻ: “Chính là như vậy! Nhất là những lúc chị quản em đấy.”
Cô ấy nói như vậy, trong lòng Ôn Noãn cũng dịu dàng.
Cô đứng dậy đi qua, ôm lấy Minh Châu: “Sắp thành người kết hôn rồi, trông vẫn còn như cô gái nhỏ vậy!”
Đôi mắt Minh Châu cũng ướt át.
Cô ấy giả vờ không để tâm ồn ào nói: “Em lớn hơn chị đấy!"
Ôn Noãn cười nhạt.
Cô thấp giọng hỏi: “Cậu đối xử với em tốt không?”
Minh Châu không còn sôi nổi như trước, có chút im lặng, cô ấy khẽ nói: “Có lúc rất tốt, có lúc lại không tốt lắm! Nhưng...”
Nhưng cô ấy thích ông ấy!
Thích một người thì sẽ thỏa hiệp vô điều kiện.
Ôn Noãn không nói gì, khế xoa đầu cô ấy...
Ngay lúc đang tình cảm như vậy thì Bạch Vi gọi điện đến.
Minh Châu nói: “Chị nghe điện thoại đi, em dọn đồ tiếp.”
Ôn Noãn mỉm cười nhận điện thoại: “Bạch Vi, rảnh rỗi nhớ tớ sao?”
Bạch Vi quen thói trêu ghẹo cô mấy câu, sau đó nói: “Hôm nay mặt trời ra rồi!”
“Sao vậy?”
“Vừa nấy tiện nhân Đinh Tranh kia gọi điện cho tớ, cậu biết sao không, cô ta nói muốn mời chúng ta uống cà phê, ý là muốn làm hòa với chúng ta.”
Ôn Noãn rũ mắt cười nhạt, quả trong dự liệu.
Đinh Tranh vì muốn gả vào nhà họ Cố, mà lấy bọn họ ra để dát vàng lên mặt.
Bên kia Bạch Vi vẫn mắng mỏ: “Tiện nhân kia đúng là nghĩ nhiều mà! Chúng ta thì uống cà phê gì với cô ta chứ!”
“Tớ đi!"
“Cái gì?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!