Lục Khiêm nói cầu hôn!
Trong lòng Minh Châu rất vui vẻ, nhưng cô cũng đã lớn, đã có sự dè dặt của một người phụ nữ.
Vì vậy âm ờ nói: “Anh cầu hôn thì liên quan gì đến em?”
Nói xong cô cũng cảm thấy mình đang làm bộ làm tịch, có chút ngượng ngùng, thế là cúi đầu giả vờ nghịch điện thoại di động.
Lục Khiêm im lặng nhìn cô.
Hồi lâu sau, ông mới nhỏ giọng nói: “Em là đứa con gái duy nhất trong nhà, em nói xem, anh cầu hôn thì có liên quan gì đến em?”
Ngón tay Minh Châu khựng lại.
Gô nhìn chằm chằm vào màn hình hồi lâu, nhẹ giọng hỏi: “Lục Khiêm, đây là mơ sao?”
“Không phải mơ! Minh Châu, sau này chúng ta đã có thể quang minh chính đại!”
“Em có thể nói với bất cứ ai rằng em là bà xã của anh.”
“Thước Thước đến nhà trẻ, anh cũng có thể đưa đón thằng bé với em.”
Lúc nói những lời này, ông rất nhẹ nhàng, nhưng cũng lộ vẻ đau xót.
Những công việc này là hoạt động thường của những người bình thường, nhưng lại vô cùng khó khăn đối với ông.
Ông nắm lấy tay Minh Châu, nói nhỏ: “Sau khi dự án kết thúc, anh sẽ không còn là ngài Lục nữa, sẽ chỉ là chú Lục của em.”
Anh ôm cô vào lòng.
Mặt cô áp vào bụng ông, đã ở độ tuổi này mà vóc dáng của ông được gìn giữ rất tốt.
Bằng phẳng rắn chắc, không hề có chút gì là sự phát tướng của đàn ông trung niên.
Minh Châu nhắm mắt lại.
Ôm ấp hồi lâu, cô mới thì thầm: “Cho dù... cho dù có kết hôn thì em vẫn muốn đi làm.”
Ông đồng ý. Ông nợ cô quá nhiều, sẽ không giam cầm cô ở nhà. Gô bé của ông đã cao lớn trưởng thành, ông sẽ không để cô trở lại như xưa.
Minh Châu rất thỏa mãn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!