Buổi chiều Hoắc Minh đến công ty. Trời lạnh, Ôn Noãn không ra ngoài nhưng cô lại gọi điện cho ai đó. Là Xa Tuyết.
Xa Tuyết lái xe tới, vừa xuống xe, người giúp việc trong biệt thự cười nói: “Mợ chủ đang ở phòng sách trên lầu hai, mời cô Xa tới nói chuyện.”
Xa Tuyết gật đầu. Dưới sự hướng dẫn của người hầu, ả lên cầu thang.
Lẫn nữa đến căn biệt thự sang trọng này, tâm trạng của ả hoàn toàn khác.
Đi đến tầng hai.
Người hầu gõ cửa: “Mợ chủ, cô Xa đến rồi.”
Ôn Noãn nhẹ giọng nói: “Mời vào.”
Người hầu mở cửa.
Xa Tuyết nhìn quanh, thấy phòng làm việc được trang trí theo phong cách cổ điển và thấy một bộ ghế sô pha da màu xanh đậm đặt cạnh cửa sổ kính trong suốt sát đất, chỉ nhìn thôi cũng có cảm giác đắt tiền.
Ôn Noãn mặc một chiếc váy hoa, mái tóc dài màu nâu xõa ngang eo.
Cả người trông lười biếng và quyến rũ.
Sự quyến rũ trưởng thành như vậy chắc chắn không thể thiếu sự nuông chiều của đàn ông, Xa Tuyết lập tức nghĩ về Hoắc Minh.
Nhưng bây giờ ả không dám có ý nghĩ không an phận nữa.
Đúng lúc ả đang đánh giá Ôn Noãn, Ôn Noãn ngước mắt lên, cười nhẹ: “Nào, ngồi đi!”
Xa Tuyết có chút kiềm chế ngồi xuống đối diện với Ôn Noãn.
Ôn Noãn quay đầu ra lệnh cho người hầu: “Pha cho cô Xa một tách cà phê.” Xa Tuyết uống cà phê, trong lòng vẫn cảm thấy lo lắng.
Ả có việc muốn nhờ vả Ôn Noãn.
Ả vừa từ chỗ Đinh Tranh qua đây, Đinh Tranh căm hận ả, làm khó dễ ả ở khắp nơi.
Chỉ uống được nửa cốc cà phê, ả đã không nhịn được nói: “Đinh Tranh rất giỏi nịnh nọt! Cô ta thật sự đi nịnh nọt mấy ông lớn, lần nào cũng gây rắc rối cho tôi. Lần trước tôi suýt chút nữa không được ra khỏi bữa tiệc tối."
Thực ra chỉ cần ả cũng kiếm một ông lớn thì có lẽ cũng không phải chuyện gì †o tát.
Nhưng khi Xa Tuyết ký hợp đồng với Ôn Noãn, ả không muốn làm loại chuyện đó nữa, ả muốn sống một cuộc sống trong sạch.
Ôn Noãn nghe xong, lặng lẽ nhìn ra ngoài. Qua một lớp cửa kính, tuyết mịn bắt đầu rơi bên ngoài.
Ôn Noãn vươn ngón tay thon dài ra, chỉ hoa nhỏ nói: “Năm nay tuyết nhiều quá.”
Xa Tuyết không hiểu tại sao Ôn Noãn lại nhắc đến điều này. Ánh mắt Ôn Noãn rất bình tĩnh, không rõ trong lòng cô đang nghĩ gì, giọng nói của cô trở nên ôn hòa hơn: “Mặc dù hiện tại cô là người của tôi, nhưng chưa chắc
đã không thể lấy lòng cô tal”
Xa Tuyết không hiểu lắm.
Ôn Noãn từ trong sách lấy ra hai tấm vé, cười nói: "Tuần sau có giải đua xe F1! Nghe nói tài xế đều trẻ đẹp, Giám đốc Đinh chắc là sẽ thích."
Xa Tuyết hiểu được một chút.
Ôn Noãn không muốn nói nhiều, chỉ nhẹ giọng hỏi: “Cô có chịu giúp tôi không?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!