Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Nhìn dáng vẻ người đàn ông ước chừng còn chưa đến bốn mươi tuổi, hào hoa tuấn tú, vẻ mặt có thể gọi là dịu dàng, không chút liên quan với lời đồn tàn nhẫn mà bên ngoài hay rêu rao.

Đứa bé khoảng bốn tuổi.

Làn da trắng trẻo, trông rất dễ thương, trông có hơi... quen mắt.

Thư ký Liễu hơi cúi người, nói nhỏ: “Ngài Lục, đây là cô Đỉnh, tìm ngài muốn cầu xin đôi chuyện.”

Lục Khiêm không thèm nâng đầu.

Trong giọng nói của ông thậm chí còn có vẻ trách cứ: “Không phải đã nói rồi sao, hôm nay không gặp khách.”

Thư ký Liễu khó xử.

Đinh Tranh vội vàng cầu xin: “Ông Lục, tôi biết ông rất bận rộn, tôi tới đây cũng là vì chuyện của chồng tôi, tôi cũng sẽ không để ông phải giúp không chuyện này...”

Cuối cùng Lục Khiêm giương mắt.

Ông im lặng nhìn người phụ nữ trước mắt, vẻ ngoài còn xem như đoan chính nhưng là khóe mắt và đuôi mày đều lộ ra vẻ mưu mô xảo quyệt.

Người khác thì thôi nhưng người phụ nữ này dám gây bất lợi cho Ôn Noãn.

Ông sẽ không buông tha cho bất kỳ kẻ nào.

Lục Khiêm mỉm cười, ông đứng dậy ngồi vào trên sô pha, thư ký Liễu vội vàng tới rót nước trà.

Vẻ mặt của Đinh Tranh cứng lại.

Nhìn anh ta sao mà giống như đang hầu hạ hoàng đế vậy!

Đúng lúc này, Tiểu Thước Thước bất mãn, cả khuôn mặt nhỏ lộ rõ vẻ uất ức: “Ông cậu, sao ông không chơi với con nữa?”

Lòng Lục Khiêm nao nao.

Đứa nhỏ này, vừa rồi còn đang gọi bố mài!

Ông lại ngồi xốm xuống một lần nữa, vô cùng kiên nhãn với đứa trẻ.

Đinh Tranh xem tình hình, lập tức lấy một chồng tiền giấy thật dày từ trong túi, bỏ vào bao lì xì đưa cho Tiểu Thước Thước.

Khi còn nhỏ Tiểu Thước Thước đã phải nếm trải cái nghèo.

Cậu bé nhìn bao lì xì, hỏi Lục Khiêm: “Ông cậu, có phải cái này có thể mua rất nhiều trà sữa không?”

Lục Khiêm sờ cái đầu nhỏ của cậu bé: “Uống ít trà sữa thôi!”

Tiểu Thước Thước khịt mũi, vừa chơi đồ chơi vừa nói: “Mẹ không mua nổi, chỉ toàn mua một ly cho con uống... Mẹ tiếc tiền không dám uống.”

Biểu cảm của Lục Khiêm trở nên vặn vẹo.

Đinh Tranh ở bên tai ông nói cái gì ông cũng chẳng thèm để ý, chỉ phất tay bảo thư ký Liễu xem mà làm.

Thư ký Liễu cũng rất dẻo miệng dẻo lưỡi.

Nói chuyện một hồi, Đinh Tranh cảm thấy mình đã leo lên được Lục Khiêm rồi.

Đi ra khỏi phòng làm việc, thư ký Liễu vô cùng khách sáo.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!