Ôn Noãn tỉnh dậy đã nhìn thấy Hoắc Minh ở bên cạnh.
Anh ngồi ở bên cạnh cô, một tay nhẹ nhàng sờ mái tóc dài màu trà của cô, cử chỉ này thực sự thân mật, cô có chút không được tự nhiên ngồi dậy: "Em đã ngủ bao lâu rồi?"
Hoắc Minh thu tay lại.
Anh nhìn chằm chằm cô, hồi lâu mới cười một cái: "Hơn một tiếng đồng hồ."
Ôn Noãn ngồi dậy mang giày: "Có làm lỡ việc của anh không?"
Tay của cô bị anh kéo lại. Ôn Noãn nhìn anh: "Làm sao vậy?"
Hoắc Minh nhấc tay, nhẹ nhàng nhéo mũi cô một cái: "Vì vợ anh, lỡ chút việc cũng không sao cả!"
Ôn Noãn cười nhẹ.
Cô mới ngủ dậy vô cùng dịu dàng, còn anh đã rất lâu không hôn cô rồi, cho dù không phải nơi không thích hợp vẫn là không kìm lòng nổi nghiêng người hôn cô.
"Hoắc Minh..."
Cô đẩy vai anh, nhắc nhở anh.
Nhưng anh nhịn không nổi nữa, nhẹ nhàng đẩy cô ra, thăm dò vào trong hôn cô thật sâu.
Một lúc lâu cuối cùng anh cũng thoả mãn...
Ôn Noãn không còn sức lực dựa vào vai anh, bởi vì hôn nên khuôn mặt rất đỏ.
Hoắc Minh ôm lấy eo nhỏ của cô, ít nhiều cũng muốn nhưng anh cũng không dám tùy tiện đụng vào cô, sợ cô sẽ phản cảm, Ôn Noãn cảm thấy động tình của anh, thấp giọng nói: "Buổi tối làm một lần đi!"
Độ tuổi này của anh cứ nhịn mãi cũng không tốt.
Hơn nữa, cô cũng không có ý định ly hôn cũng không phải không có chút tình cảm với anh.
Hoäắc Minh miễn cưỡng vỗ cô một cái.
Xuống lầu ngồi vào trong xe, Hoắc Minh muốn đi cùng cô, nghiêng đầu dịu dàng nói: "Đến công ty được không? Buổi trưa anh ngủ trưa cùng em, buổi chiều tan làm trước đi rước Hoắc Tây."
Ôn Noãn suy nghĩ, từ chối anh: "Doãn Tư còn cần phải chăm sóc nữa!"
Hoắc Minh có chút thất vọng, nhưng vẫn lái xe đưa cô về nhà, Bentley màu vàng kim từ từ rời khỏi phòng khám...
Bãi đậu xe của phòng khám, cửa xe một chiếc xe Mercedes Benz mở ra, một người bước xuống.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!