Thư ký Liễu thuyết phục nửa ngày, cô cũng không chịu nhận lấy.
Anh ta chỉ đành quay về hỏi ý Lục Khiêm, ông đứng trước cửa sổ sát đất của khách sạn, đưa lưng về phía anh
†a, im lặng hồi lâu mới nói: "Biết rồi."
Thư ký Liễu rời đi, Lục Khiêm cụp mắt, nhìn chăm chú chiếc nhẫn kim cương trên tay.
Đúng vậy, cô đơn thuần như thế,
Làm sao có thể nhận những thứ này!
Lục Khiêm không ngờ mình sẽ thích một người nhiều như vậy, lúc làm việc thì không sao, nhưng đến khi rảnh rồi, cả đêm ông đều mơ về cô, đi trong đám đông đều vô thức quay lại phía sau, ngay cả khi xã giao với nhóm ông Dịch, ông cũng luôn nhìn về phía cánh cửa màu đồng kia, như thể giây tiếp theo, cô gái của ông sẽ đẩy cửa bước vào.
Vẻ mặt nước mắt lưng tròng kia, gọi ông là chú Lục.
Rất lâu sau đó, ông mới nhận ra rằng, buông bỏ cô, là một việc rất khó, cực kỳ khó ...
Khoảng một tuần sau, bọn họ vô tình chạm mặt nhau trong một bữa tiệc tối tại thành phố B.
Cô đến cùng Hoắc Minh. Mặc một chiếc váy xẻ tà màu kem,
Trên cổ đeo một sợi dây chuyền kim cương, mái tóc đen dài xõa xuống tới eo.
Cả người tinh tế, xinh đẹp động lòng người.
Bên cạnh Lục Khiêm là cô Hồ, khi thấy Minh Châu, cả người ông đều cứng đờ.
Cô Hồ cũng không phải kẻ ngốc.
Trong lòng cô ta biết rất rõ mối quan hệ giữa cô ta và Lục Khiêm chỉ là đôi bên tình nguyện, không ai thật lòng với ai, dù sao thì cũng chẳng có mấy người phụ nữ giống cô ta quanh ông. Nhưng kể từ sau khi gặp Hoắc Minh Châu ở hậu trường, ông liền không còn liên lạc gì với cô ta nữa.
Đồ ngốc cũng đoán được là chuyện gì đang xảy ra.
Không lâu sau, thư ký Lưu hẹn gặp mặt đưa cho cô ta một tấm séc.
Cô ta biết, điều này thể hiện ông Lục muốn cắt đứt hoàn toàn với cô, sau này có lẽ sẽ không bao giờ đến nghe. cô ta hát hí khúc nữa.
Quả thật, cô ta cũng bắt đầu nghe nói ông Lục không còn chơi bời gì nữa.
Cô ta đoán ra ông đã có người kề bên, nhưng được ông giấu rất tốt.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!