Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Cô từ từ đeo dây an toàn, thờ ơ hỏi: “Sao anh cũng đến?”

Hoắc Minh đạp nhẹ chân ga.

Anh không chở cô về biệt thự mà lái thẳng đến bờ sông, từ từ hạ kính xe xuống, mùi vị ẩm ướt mằn mặn phả vào trong.

Xe dừng lại.

Hoắc Minh cầm tay lái, nhìn thẳng về đêm tối đằng trước, kiềm chế hỏi: “Ôn Noãn, em đang trả thù anh ?”

Ôn Noãn không trả lời.

Anh xoay người, mắt hơi đỏ lên: “Anh chưa từng phản bội hôn nhân của chúng tai”

Ôn Noãn mở cửa xe bước xuống.

Bên ngoài tối đen, chỉ có mặt sông thấp thoáng ánh trăng.

Gió đêm rất lạnh, nhưng Ôn Noãn vẫn muốn xuống đi dạo, ít nhất có thể làm cô tỉnh táo.

Hoắc Minh vẫn ngồi đó, nhìn chăm chú theo bóng lưng

Bỗng dưng anh xuống xe, từ phía sau bắt lấy cánh tay cô, kéo nhẹ cô vào lòng: “Chưa từng thấy em giày vò người khác như thết”

Anh dán sát môi vào tóc cô, giọng khàn khàn: “Ôn Noãn, em đừng đi nữa! Nếu như em muốn chơi anh sẽ chơi cùng eml”

Anh không nhìn nổi người khác yêu thích cô, lúc nào cũng muốn đến gần cô.

Ôn Noãn khẽ đẩy anh ra.

Gió đêm thổi làm tóc cô tán loạn nhưng cô vẫn không để ý, cô đứng đối diện nhẹ giọng nói với anh: “Hoắc Minh, tôi và anh có phải tình yêu hay không không phải vấn đề, mà là... Tôi thật sự không muốn lặp lại cuộc sống bị hành hạ nữa! Nói thật, tối nay tôi rất vui!”

Anh nhìn cô bằng ánh mắt xa lạ.

Ôn Noãn xoay người nhìn ra mặt sông: “Tôi biết ý của anh! Anh muốn bắt đầu lại với tôi, nhưng Hoắc Minh à, tôi đã không còn là cô gái đôi mươi nữa, chúng ta trong tình cảnh ly hôn và có hai đứa trẻ... Vì con nên chúng ta nhất định phải qua lại, nhưng không nên hỏi tới cuộc sống riêng của đối phương nữa.”

Hoắc Minh siết chặt nắm tay trong túi quần.

Trong đó là một chiếc nhẫn kim cương anh vốn định đưa cho cô.

Giọng anh rất nhẹ: “Nếu như anh nói cần em đưa ra lựa chọn thì sao?”

Ôn Noãn không trả lời.

Im lặng là câu trả lời tàn nhẫn nhất.

Hồi lâu sau, Hoắc Minh cười nhạt: “Ôn Noãn, mấy ngày nay là tôi tự mình đa tình!... Không còn sớm nữa, tôi đưa em vê!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!