Ôn Noãn nhặt quần áo lên, đưa cho Lục Khiêm.
Lục Khiêm cũng biết, nếu bị người giúp việc nhìn thấy bộ dạng này của ông ấy thì sẽ không tốt cho Minh Châu.
Ông ấy về phòng dành cho khách trước.
Ôn Noãn từ từ đi tới trước mặt Hoắc Minh Châu, khế thở dài: “Bây giờ em cũng tính là người mẫu nổi tiếng rồi, cũng nên thay đổi tính cách trẻ con đi, nếu không làm sao có thể dọa người ở bên ngoài được!”
Khóe mắt Hoắc Minh Châu ươn ướt.
Cô ấy kéo Ôn Noãn vào phòng ngủ...
Ôn Noãn nhẹ nhàng đóng cửa.
Cô bị sốc trước khung cảnh trong phòng ngủ, nhìn như vậy, có thể thấy đêm qua thật điên rồ.
Trên bàn trang điểm, chai lọ đều lăn lóc trên mặt đất. Ga trải giường cũng nhăn nheo... Cô không nói gì, chỉ mở cửa sổ ra để hít thở không khít
Hoắc Minh Châu sợ cô tức giận, nhỏ giọng nói: “Chị đừng tức giận!”
Ôn Noãn vừa bực vừa buồn cười.
Cô không tiện can thiệp vào chuyện này, cô chỉ nói một cách mơ hồ: “Em cứ coi là miễn phíI... Ữm, dáng người của cậu không tệ!”
Hoắc Minh Châu đỏ mặt.
Cô ấy không ngờ Ôn Noãn lại to gan như vậy!
Đang muốn nói chuyện thì có người đứng ở cửa, cũng không biết đã nghe được bao nhiêu.
Là Hoắc Minh.
Rõ ràng anh vừa mới thức dậy, trên người đang mặc bộ quần áo thường ngày thoải mái.
Ôn Noãn khá ngạc nhiên, cô luôn cho rằng mấy ngày nay anh ở căn hộ hoặc là biệt thự, nhưng không ngờ anh vẫn ở đây...
Hoắc Minh theo ánh mắt của cô, nhìn mình.
Anh thong thả nói: “Ở nhà sẽ có người chứng minh anh giữ mình trong sạch!”
Lời này ít nhiều cũng có ý trêu chọc!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!