Hoắc Minh phất tay: "Ðem lại đây xem thử!"
Người giúp việc đưa rương nhỏ cho anh.
Hoắc Minh một tay cầm thuốc lá, một tay chạm vào.
Anh nhận ra đây là đồ được đặt làm riêng, rõ ràng là Ôn Noãn rất trân trọng thứ này.
€ó thể là món trang sức hàng trăm triệu! Hoắc Minh thờ ơ mở nó ra, nhưng ngoài dự kiến của anh, bên trong chẳng phải trang sức quý hiếm gì, chỉ là một
quyển nhật ký cũ và một cây bút ghi âm nhỏ.
Anh nhíu mày, sao Ôn Noãn lại xem những thứ này như bảo vật thế hả...
Anh nhẹ nhàng mở ra, máu toàn thân Hoắc Minh như đông cứng cả lại, đây là nét chữ của anh, viết ra tình yêu và nỗi nhớ dành cho Ôn Noãn...
"Người tôi yêu nhất, chính là Ôn Noãn!"
"Cô ấy rất thích chơi dương cầm, thích mặc quần áo hiệu XXI" "Mỗi ngày, tôi đều tặng cô ấy hoa hồng."
"Đứa con đầu lòng của chúng tôi tên là Hoắc Tây, con bé được Ôn Noãn dùng sinh mệnh để đổi lấy! Sức khỏe của Hoắc Tây không tốt lắm, bị rối loạn đông máu, còn có nhóm máu gấu trúc nữa...
"Ôn Noãn lại mang thai, nay đã được hơn sáu tuần rồi! Là tôi muốn cô ấy mang thai."
"Ôn Noãn không thể lái xe."
"Ôn Noãn ôm tôi, tức là muốn tôi thân mật với cô ấy, lúc đó cho dù có bao nhiêu chuyện quan trọng đi chăng nữa, tôi đều sẽ vứt xó mà hôn cô ấy một cái... Thật ra cô ấy vẫn còn trẻ con lắm, lại đã trở thành mẹ hai đứa con của tôi rồi, Ôn Noãn rất thích được tôi gọi là mẹ bọn nhỏ ơi!"
Yết hầu của Hoắc Minh không ngừng trượt lên xuống, lại vội vàng lật trang...
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!