Một lúc lâu sau, Hoắc Minh mới trầm giọng nói: "Để anh mua!"
Phụ nữ không nên tự đi mua cái này!
Anh sẵn sàng làm chân sai vặt, Ôn Noãn cũng không từ chối, dù sao vừa rồi anh cũng quá hung hãn, giờ chân cô vẫn còn hơi mềm.
Nửa tiếng sau, Hoắc Minh mua thuốc về.
Ôn Noãn đang ở trong phòng ngủ.
Cô lấy viên thuốc ra, uống với nước ấm, khi uống vào không khỏi cảm thấy khó chịu trong người.
Sau khi uống thuốc xong, cô nghiêng đầu nhìn anh: "Anh ra ngoài được rồi!"
Đàn ông đều là như vậy, sau khi trút hết ra thì rất thoải mái, dễ nói chuyện hơn nhiều, Ôn Noãn đuổi anh đi nhưng anh cũng chẳng tức giận gì, ngược lại còn ngồi xuống cạnh cô, khàn giọng nói: "Uống viên thuốc thôi mà yếu ớt vậy. sao, vừa rồi bị anh làm vậy mà không bị hỏng nhỉ”
Ôn Noãn cụp mắt, nhỏ giọng nói: "Hoắc Minh, bớt nói lời vô nghĩa đi!"
Hoäc Minh biết cô để ý đến chuyện Sở Liên, bèn nói thầm: "Anh không để ý đến cô ta!"
"Thế à?"
"Vậy hai trăm ngàn tệ kia, luật sư Hoắc có thể giải thích một chút không?"
Cô biết rồi sao?
Hoắc Minh lập tức nghĩ đến thư ký Trương, có lễ là cô ấy đã nói cho Ôn Noãn biết.
Anh dịu dàng vuốt ve đuôi tóc màu trà của Ôn Noãn, âm thanh sột soạt: "Ôn Noãn, làm người phải để lại cho người khác một đường sống! Anh không hề có ý gì với cô ta cả, em tin anh... được không?"
Ôn Noãn nở nụ cười nhạt.
Cho dù vừa mới làm xong, bọn họ vẫn kết thúc trong không vui...
Hoäc Minh vẫn không chịu ly hôn.
Anh trở nên ân cần, đối xử dịu dàng với vợ và con, cực kỳ chu đáo!
Anh biết Ôn Noãn đã tìm được phòng trọ. Chỉ chờ anh ký tên ly hôn!
Nửa tháng tới, anh sẽ không có cơ hội thân mật với cô, cho dù Ôn Noãn có về thì cũng ngủ với Hoắc Tây...
Hoắc Tây đã bắt đầu phải đi gặp bác sĩ tâm lý!
Ôn Noãn đối xử với anh còn lạnh lùng hơn trước...
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!