Ôn Noãn ở đây!
Anh cầm hoa đi vào đại sảnh, người hầu trong nhà chào đón, nhận lấy áo khoác từ tay anh, thấp giọng nói: “Bà chủ đã ngồi ở trong phòng sách được nửa này, bữa tối cũng không ăn!”
Hoắc Minh gật đầu, tỏ vẻ anh đã biết.
Lúc lên lầu, anh nghĩ ắt hẳn cô rất tức giận, đã nói sẽ đưa cô tham gia tiệc tối nhưng anh lại rời đi giữa đường.
Phụ nữ mà, dù sao cũng phải dỗ dành mới được.
Trong phòng sách lầu hai.
Ôn Noãn cầm một tập tài liệu trong tay, là bối cảnh chỉ tiết của Sở Liên.
Sở Liên, chính là em gái ruột của Kiều An.
Tuổi còn trẻ, hút thuốc, yêu đương, phá thai!
Ôn Noãn rũ mắt, cười lạnh lùng...
Từng có một cuộc đời xuất sắc như thế, bây giờ lại giả vờ thành một đóa hoa trong sáng, tựa như chú thỏ trắng... Nhìn đi, chồng cô cũng chẳng thương hoa tiếc ngọc, nhưng vẫn nể mặt người đã chết, giới thiệu cho cô ta một công việc có thể diện đấy thôi.
Ôn Noãn cảm thấy rất áp lực.
Ai cũng được, riêng Sở Liên là không được!
Cô không cho phép một cô gái như vậy tiếp cận Hoắc Minh, sau đó sẽ giống như Kiều An yêu mà không có được,
sau đó lại khiến người thân của cô tổn thương!
Ôn Noãn từ từ ngồi xuống, cầm bật lửa thiêu hủy tập tài liệu kia.
Tro tàn, nóng bỏng tay cô... Cửa mở ra, Hoắc Minh nhíu mày: “Đang đốt cái gì vậy?” Ôn Noãn giương mắt nhìn anh.
Cả người anh vẫn tỏa ra khí chất tự phụ, áo khoác hàng hiệu, gương mặt điển trai.
Đây là người chồng mà cô yêu đậm sâu Nhưng giờ đây cô lại cảm thấy vô cùng xa lại.
Nhìn anh một hồi lâu, sau đó cô mới nhẹ giọng nói: “Mấy thứ đồ cũ thôi!”
Hoắc Minh đi tới đưa hoa cho cô, Ôn Noãn nhận lấy ôm vào trong ngực rồi ngửi một chút.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!