Sáng sớm, Tiểu Hoắc Tây ngồi đè lên người làm Hoắc. Minh tỉnh cả ngủ.
Vừa mở mắt ra đã thấy mái tóc xoăn màu trà ngồi lên người mình, còn la hét: “Bố, con muốn đi vệ sinh!”
Hoắc Minh giơ tay lên che mắt!
Anh không thể nào ngờ được, nhưng dù gì đây cũng là con ruột!
Anh chỉ đành ngồi dậy, vừa cởi bộ đồ ngủ liền thân của cô bé vừa hỏi: “Mẹ con đâu?”
Đôi mắt của Tiểu Hoắc Tây đen láy: “Mẹ làm điểm tâm cho Hoặc Tây!”
Làm điểm tâm...
Nhà họ Hoắc còn cần mợ chủ đi làm điểm tâm à?
Cô chăm chỉ đến thế à?
Hoắc Minh ngẩn người, cộng thêm anh không quen nên động tác có hơi chậm, chờ đến khi anh tỉnh hồn lại thì Hoắc Tây đã khóc lên... Đồ ngủ đã tràn ra một mảnh nóng hổi.
Giọt chất lỏng nóng hổi rơi lên người anh.
Tiểu Hoắc Tây mặt mày xấu hổi
Gương mặt nhỏ bé trắng mềm nhăn nhúm cỡ lại, khóc tức tưởi!
Ôn Noãn dưới lầu đi lên, thấy Hoắc Tây tè ra quần thì có hơi ngạc nhiên, nhưng cô nhanh chóng ôm lấy Hoắc Tây nhẹ nhàng an ủi. Tiểu Hoắc Tây được mẹ võ về, cơ thể nhỏ nhắn xấu hổ nấc mấy cái rồi ngừng khóc.
Ôn Noãn đi lấy quần áo sạch cho cô bé.
Tiểu Hoắc Tây dứt khoát cởi đồ ra, để lộ cơ thể nhỏ nhắn với cái đầu to.
Rất dễ thương... Hoắc Minh co chân ngồi dậy: “Con bé tự biết cởi,
nhưng sao cứ muốn tôi cởi cho, nếu không đã không tè ra quần!”
Ôn Noãn trầm mặc hồi lâu mới n¿ ba tuổi, đều là anh làm! Con bé tự biết làm rất nhiều thứ, nhưng đã lâu ngày không gặp anh, con bé nhớ anh nên mới muốn làm nũng...”
Thế nhưng Hoắc Minh đã quên...
Chẳng những anh quên mình đã yêu cô, còn quên mất phải yêu thương Hoắc Tây thế nào.
Ôn Noãn nói xong thì vào phòng tắm xả nước tắm cho Hoắc Tây, sau khi ra ngoài còn dọn dẹp mấy thứ trên giường và sàn nhà.
Hoắc Minh im lặng nhìn theo Ôn Noãn.
Cô hoàn toàn mang dáng vẻ của người phụ nữ gia đình, rất dịu dàng. Anh nghĩ, nếu như anh muốn kết hôn thì chắc là sẽ chấp nhận cô!
Thế nhưng anh không thích cuộc sống hôn nhân.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!