Ôn Noãn cụp mắt cười nhạt: “Là của tôi, anh ấy chỗ nào cũng nhớ đến tôi! Không phải của tôi, lúc cô sống ở Anh Quốc anh ấy sẽ đi tìm côi”
Kiều An đứng hình.
Cô ta không ngờ thế mà Ôn Noãn không để bụng.
Ôn Noãn nhìn Hoắc Minh, nhẹ nhàng nói: “Kiều An, cô luôn cảm thấy hai người chính là nhớ mãi không quên! Thế nhưng Hoắc Minh trải qua những việc kia với tôi, đã sớm thay thế quá khứ của cả hai! Anh ấy chưa chắc mãi mãi là của tôi, nhưng... đã sớm không thuộc về cô!”
Sắc mặt Kiều An trắng bệch.
Cô ta thua, cô ta thua hoàn toàn... Không còn ai quan tâm đến sự tồn tại của cô ta.
Hoắc Minh gọi nhân viên kéo cô ta rời đi, chờ đến khi phòng làm việc yên tĩnh, anh mới chậm rãi đi ra từ phía sau
bàn làm việc, bước đến bên cạnh Ôn Noãn.
Anh nhẹ nhàng ôm cô, giọng khẽ run: “Bà Hoắc, cảm ơn eml”
Ôn Noãn dựa vào đầu vai anh.
Cái ôm này dịu dàng quá mức, họ cũng không muốn làm gì khác...
Lúc lâu sau, cô mới trầm giọng nói: “Em coi như không tin vào tình cảm của anh dành cho em, nhưng em tin tình yêu anh dành cho Hoắc Tây, không phải một người như Kiều An có thể so sánh được..."
Mặt của cô sát vào cổ anh, cảm thấy ấm áp.
Hoắc Minh vẫn luôn có sức quyến rũ tuyệt vời, hấp dẫn người phụ nữ.
Thế nhưng Ôn Noãn chưa nói với anh, thật ra cô vẫn thích bố của Hoắc Tây nhất... Cô dán vào bên tai anh lẩm bẩm: “Bây giờ chúng ta không làm chứng nhận, Hoắc Minh à, anh có cảm giác như đang yêu đương vụng trộm hay không?”
Hoắc Minh bị tấn công mà cả người nóng lên.
Anh không hề biết, Ôn Noãn có thể trêu chọc anh như vậy.
Bản năng của đàn ông giúp anh đánh trả lại rất nhanh, anh đặt thân thể cô trên người mình, giọng khàn khàn không còn rõ: “Vậy thì không trở về nhà, ở lại khách sạn nhé?”
Thân thể Ôn Noãn mềm nhữn: “Em muốn về nhà, muốn lên giường với anh.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!