Máu của Kiều Cảnh Niên nhuộm đỏ bia mộ!
Trên tấm bia, Lục Tiểu Noãn hơi mỉm cười, vẫn trẻ trung và dễ thương như năm đó vậy.
Kiều Cảnh Niên quá kích động, hiện trường vô cùng hỗn loạn.
Người nhà họ Hoắc nhanh chóng đỡ lấy ông ấy. “Cảnh Niên! Cảnh Niên!”
“Chú Kiều, chú bị sao vậy?”
Ôn Noãn đang cầm chân dung của Ôn Bá Ngôn, thẫn thờ nhìn mọi chuyện bên đó.
Cô sớm biết cô không phải là con ruột của Ôn Bá Ngôn, cô vẫn muốn biết bố ruột của mình là ai, thế nhưng cô có nhiều lần đặt ra mười nghìn giả thuyết vẫn không nghĩ đến, lại là... Kiều Cảnh Niên!
Là một người mà cô đã kính trọng từ nhỏ, người đàn ông đó lại đẩy cô xuống vực thẳm.
Cô nhìn người đàn ông như sắp chết này, không có tình cảm càng không có cảm động khi biết được cha ruột, thậm chí cô còn thờ ơ lạnh nhạt.
Ở chỗ này, Hoắc Chấn Đông và Hoắc Minh cũng đoán ra được.
Kiầu Cảnh Niên muốn tìm đứa con máu mủ ruột thịt, chính là Ôn Noãn!
Sự thật này như sét đánh vào đầu!
Hoäc Chấn Đông thở dài: “Nếu biết sớm hơn thì Ôn Noãn và Hoắc Minh đã không thành như thế này!
Kiều Cảnh Niên tỉnh lại sau cơn hôn mê.
Bầu trời có mưa phùn...
Người lau đi vết máu trên nắp hòm bia mộ, quát lớn: “Nhập thổ vi an!” Mộ đá hoa cương to nặng được đậy lại, Ôn Bá Ngôn được chôn cất chung mộ với Lục Tiểu Noãn!
“Không!” Kiều Cảnh Niên lảo đảo bước đến, ông ấy chồm đến.
“Tiểu Noãn, anh mang em về nhà!”
Ông ấy là người có thân phận như vậy, làm ra chuyện mất thể diện, người ngoài không biết phải làm thế nào mới đúng!
Hơn nữa, nôn ra máu với người đã mất thật xui xẻo!
Ngay lúc Kiều Cảnh Niên đang rất đau buồn, giọng Ôn Noãn nguội lạnh: “Ông Kiều, người này chính là mẹ của tôi, bố tôi và bà là vợ chồng hợp pháp, xin hỏi ông muốn đem bà đi nơi nào? Nhà họ Kiều sao? Tôi nhớ rằng ông cũng có người vợ hợp pháp!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!