Khương Lan Thính không thích đồ ăn Trung Quốc. Nhưng anh lại sẵn lòng nghe Tống Thanh Thanh kể về những giấc mơ của mình, anh cảm thấy chuyện này rất thú vị, bởi lẽ xung quanh anh không có người phụ nữ nào giống như vậy, đa số đều giống như Hoäc Kiều, xinh đẹp tao nhã.
Anh không thể tưởng tượng được cảnh Hoäc Kiều có thể đến một nơi thế này ăn sáng.
Cho dù có đến đây đi chăng nữa, có lẽ đó cũng sẽ là lần cuối cùng trong đời cô.
Lát sau, Khương Lan Thính khẽ nhíu mày.
Bởi vì anh phát hiện bản thân vừa mới thất thần, nghĩ đến bạn gái cũ của mình, rõ ràng là bọn họ đã chán ở bên nhau nên mới chia tay... Hay nói đúng hơn là do anh đã có đối tượng mới.
Tống Thanh Thanh còn đang kể chuyện.
Cơ thể của Khương Lan Thính cũng rất thành thật, anh nhỏ giọng ngắt lời cô †a: "Chúng ta sang quán khác ăn sáng đi! Anh biết quán này khá ngon."
Tống Thanh Thanh hơi ngạc nhiên nhìn anh.
Lát sau, cô ta mới hỏi lại lần nữa: "Đổi quán? Khương Lan Thính, anh không thích chỗ này sao?”
Khương Lan Thính rất kiên nhẫn nói chuyện với cô ta: "Không phải là không thích! Chỉ là anh thấy thời gian đợi món hơi lâu, anh biết một nhà hàng kiểu Tây có bữa sáng rất ngon, cà phê rất thơm!"
'Tống Thanh Thanh gật đầu.
Lúc nãy, phục vụ mang bữa sáng lên cho bọn họ, nguyên một khay đầy ắp.
'Tống Thanh Thanh không muốn lãng phí nên cầm một que bánh quẩy lên cắn một miếng, giòn rụm béo ngậy, cô ta thấy ăn rất ngon, bèn nói với Khương Lan Thính: "Phần còn lại gói lại cho chúng tôi mang về! Khương Lan Thính, anh có thể dùng trong bữa trà chiều."
Khương Lan Thính miễn cưỡng cười cười.
Thật ra đàn ông bận rộn như anh làm gì có thời gian dùng trà chiều, mà dù có thì cũng chỉ là gặp gỡ xã giao, chẳng ai lại đi ăn bánh quẩy uống sữa đậu trong trường hợp đó.
Nhưng anh cũng không bắt bẻ làm cô ta xấu mặt.
Anh thấy Tống Thanh Thanh rất thẳng thắn, đáng yêu, hơn nữa còn chất phác, không giống những người bạn gái trước đây của anh, nếu cưới cô ta về giữ trong
nhà, hẳn là cuộc hôn nhân lâu dài này sẽ không nhàm chán.
Trong lúc chờ đóng gói mang về, Tống Thanh Thanh sợ anh chờ lâu bực mình, bèn không ngừng mỉm cười an ủi anh.
Khương Lan Thính nói thẳng: "Anh lên xe chờ eml"
'Tống Thanh Thanh thở phào nhẹ nhõm.
Đợi đến khi Khương Lan Thính rời đi, người phục vụ rất quen thuộc với cô ta liền gói lại cho có ¡ tới hỏi nhỏ: "Tìm được sugar daddy ở đâu ra đấy? Nhìn từ trên xuống dưới chỗ nào cũng thấy tiền... Thanh Thanh, anh ta kết hôn chưa vậy?”
Tống Thanh Thanh đỏ bừng mặt, đáp: "Anh ấy vẫn còn đang độc thân, chúng tôi tự do yêu đương, không có chen vào chuyện gia đình của người khác."
Đương nhiên người phục vụ không tin những lời này!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!