Dì Nguyễn rất vui vẻ.
“Người đến là được rồi, quà cáp làm chỉ!”
Hoắc Minh nhìn Ôn Noãn, chậm rãi nói: “Đây là năm đầu tiên, là việc cần làm ạ.”
Dì Nguyễn nghe hiểu ý của anh.
Bà ấy bình tĩnh nhìn Ôn Bá Ngôn, ý bảo ông ấy đưa ra quy tắc gì đó.
Ôn Bá Ngôn cũng nhìn ra được.
Hoắc Minh thật lòng muốn qua lại với con gái nhà họ, nhưng bố mẹ hai bên chưa từng gặp mặt, cho dù ăn cơm tất niên ở nhà ai thì đều không hợp lễ nghĩa.
Ôn Bá Ngôn mỉm cười nói: “Cuối năm hơi bận bịu một chút! Ôn Noãn, con tiếp đãi Hoắc Minh đi nhưng cũng đừng giữ người ta quá lâu, buổi tối cậu ấy còn phải về nhà ăn cơm tất niên.”
Dì Nguyễn chuẩn bị nước trà.
Bà ấy vừa rót trà vừa nói: “Ôn Noãn, con gọi hỏi bên quản lý bất động sản xem, sao người sửa ống nước còn chưa tới?”
Ôn Noãn không muốn tiếp Hoắc Minh, vì thế cô lập tức muốn trở về phòng gọi điện thoại.
Hoắc Minh lại nói: “Thưa dì, không cần phiền phức vậy đâu, để cháu làm chol”
Dì Nguyễn cười như hoa nở.
“Không ngờ cháu còn biết sửa cái này? Mà thôi khỏi đi... kẻo lát nữa quần áo bị bẩn.”
“Không sao đâu dì.”
Hoắc Minh đã xắn tay áo lên, cầm dụng cụ làm việc.
Dì Nguyễn bảo Ôn Noãn giúp đỡ.
Phòng bếp nhỏ hẹp, cửa bị đóng lại.
Ôn Noãn và Hoắc Minh ngồi xổm cạnh nhau, thực ra cô rất bất ngờ khi nhìn thấy động tác thành thạo của anh: “Không ngờ anh còn biết cái này!”
Ánh mắt Hoắc Minh sâu thẳm.
Một lúc lâu anh mới nhẹ nhàng cười: “Anh biết làm rất nhiều!”
Ôn Noãn đỏ mặt. Người này thật không đứng đắn!
Hoắc Minh quả thật không nói quá, anh sửa ống nước cũng không qua loa, làm vài cái đã xong.
Ai cũng nói đàn ông khi làm việc là hấp dẫn nhất, trước đây Ôn Noãn không hiểu, nhưng hiện giờ cô ở bên cạnh anh, nhìn sườn mặt đẹp trai của anh đủ khiến tim cô đập thình thịch.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!