Chương Bách Ngôn dừng lại một chút, sau đó cất bước rời đi.
Sau khi anh rời đi, Tân Dụ cười khổ. Thực ra cô biết rất rõ lời hứa của đàn ông giống như tiếng xì hơi trong không khí, lâu ngày sẽ tan biến, nhưng sao bây giờ cô lại bằng lòng tin anh!
Có lẽ là không muốn cãi nhau nữa cũng nên!
€ó lẽ cô đã ngầm đồng ý, nói những lời này chỉ là nói cho mình nghe mà thôi.
Cô không còn ôm nhiều kỳ vọng với Chương Bách Ngôn nữa, trở nên bao dung và rộng lượng hơn. Cho dù sau này có tin đồn gì về anh, cô nghĩ mình sẽ có thể chịu đựng được... Cô chỉ đang tìm một người chồng hợp pháp cho đứa trẻ trong bụng mà thôi.
Chương Bách Ngôn nói đúng, cô thực tế hơn Lục U ở điểm này rất nhiều.
Bởi vì cô không có phụ huynh như Lục U.
Từ nhỏ, mỗi lần Tân Dụ muốn hành xử theo cảm tính đều phải trả giá đắt.
Theo thời gian đã hình thành tính khí mềm mỏng như bây giờ.
Cô đứng trong phòng tắm một lúc rồi ra ngoài, không về nhà mà lại đi đến phòng bệnh của Lục U.
Cô trịnh trọng xin lỗi Lục U vì đã làm phiền cô ấy vì chuyện của mình với Chương Bách Ngôn.
Chuyện của bọn họ, Lục U không tiện lắm miệng. Cô ấy cũng có thể nhìn ra Tân Dụ đang buồn, mà cô ấy cũng đã nghe chị dâu lén nói về mấy tin đồn của Chương Bách Ngôn... Song những chuyện này, cô ấy cũng chỉ có thể nghe thôi.
Cô ấy không thể giúp được Tần Dụ, dù chỉ nói nhiều thêm một câu cũng là đang làm tổn thương Tần Dụ.
Lục U nói với cô vài lời rồi nhờ Hoắc Minh Châu tiễn cô.
Hoắc Minh Châu tiễn người đi, chẳng mấy chốc đã quay về.
Hai mẹ con im lặng một lúc, Hoắc Minh Châu lên tiếng trước. Bà thở dài nói: “Cô Tần xuất thân từ một gia đình trí thức, bố mẹ rất bảo thủ, hiện giờ cô ấy đang mang thai đứa con của Chương Bách Ngôn, muốn thoát khỏi cuộc hôn nhân này rất khó khăn! Sự lựa chọn hiện tại của cô ấy có lẽ là kết quả của sự nhẫn nại."
Lục U sao có thể không biết điều này?
Cô cảm thấy đáng tiếc cho Tần Dụ, với điều kiện tốt của Tân Dụ, lẽ ra phải có một kết cục tốt đẹp mới phải. Nhưng cô lại nghĩ, chốn về không phải là thứ mà điều kiện tốt hay xấu có thể quyết định được, cũng giống như cô khi ấy cũng có một hành trình tình yêu gập ghềnh.
Đang suy nghĩ, Diệp Bạch đẩy cửa đi vào.
Anh về nhà, tắm rửa thay quần áo, cả người nhẹ nhàng khoan khoái nhưng trên mặt vẫn mang theo nét mệt mỏi.
Anh đóng cửa lại, nhìn Lục U.
"Dù thế nào thì mấy ngày nằm viện cứ để anh chăm sóc em."
Hoắc Minh Châu kiếm cớ đi ra ngoài.
Diệp Bạch đặt đồ ăn do chính mình làm lên chiếc bàn ăn nhỏ, ngồi cạnh Lục U, nhẹ giọng nói: “Lúc tới đây anh đã nhìn thấy Tân Dụ, cô ta cãi nhau với Chương
Bách Ngôn à?”
Trong giới kinh doanh, Diệp Bạch không thể không nghe đến những vụ bê bối của Chương Bách Ngôn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!