Chương Bách Ngôn nhìn cô chăm chú.
Cho dù anh đã uống rượu, cho dù lúc này anh đang ôm một người phụ nữ trong lòng nhưng ánh mắt của anh vẫn thanh tỉnh lạnh lùng, điếm này có thế lừa được người khác nhưng không thể nào lừa được người thân mật nhất bên cạnh anh.,
Tần Dụ nói xong, giọng nói có chút nghẹn ngào.
Cô cúi đầu cười tự giễu: “Chương Bách Ngôn, thật ra anh không nói em cũng biết! cả đời này anh cũng không thế quên được cô ấy.!”
Cô nói xong, Chương Bách Ngôn nhìn chằm chằm vào cô thật lâu.
Bỗng nhiên, anh hỏi cô: “Là vì anh không chạm vào em sao sao?”
“Không phải!”
Tần Dụ đau đớn không chịu nối: “Em không có ý đó!”
Chương Bách Ngôn buông eo cô ra.
Anh sờ vào hộp thước theo bản năng nhưng nó lại nằm trong túi áo khoác, áo khoác lại bị anh đè ở phía dưới người… Vì thế anh lại nhìn Tần Dụ, nhìn người vợ chưa cưới trên danh nghĩa của mình.
Bọn họ cũng đã chọn được ngày kết hôn.
Chọn vào ngày hai mươi tháng năm, là do Tần Dụ chọn, chuyện cô thích Anh thật ra vẫn luôn rõ ràng, chẳng qua là vì anh không yêu, chẳng qua là vì tạm chấp nhận, cho nên người đàn ông mới không đáp lại mà thôi.
Anh nhìn chằm chằm vào mặt cô, hồi lâu sau, dương như anh đã châm chước một phen.
“Anh không muốn lừa em!”
“Bây giờ đổi ý, còn kịp…”
Anh vẫn chưa thể lấy lại toàn bộ tình cảm anh dành cho Lục u, anh cũng không muốn lừa cô.
Nghe vậy, đôi mắt Tần Dụ ửng đỏ.
Nhưng cô không nói gì thêm, cô chỉ là nhẹ nhàng dịch người, muốn ngồi xuống bên cạnh anh.
Nhưng rồi một bàn tay lại ôm lấy vòng eo nhỏ của cô.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!