Bọn họ đã tách ra hai năm rồi.
Hết thảy đều xa lạ, linh hồn xa lạ, thân thể cũng xa lạ, huống chỉ trước kia bọn họ cũng không thật sự phát sinh quan hệ gì.
Diệp Bạch thấy cô như vậy, không nỡ động vào cô.
Anh sờ nhẹ mặt cô, dịu dàng dỗ dành: “Anh không làm nữa, đừng khóc được không?”
Lục U khó chịu rơi nước mắt.
Làm thế nào cũng không ngăn được.
Diệp Bạch hôn đi nước mắt của cô, vừa hôn vừa sờ, làm cô thoải mái... Anh không quan tâm bản thân, cũng chỉ nhìn sắc mặt của cô, Lục U sợ hãi khi anh lại đè cô, anh dịu giọng trấn an cô: “Đừng sợ! Lục U đừng sợ.”
Thật lâu sau, cô mềm nhữn nằm trên giường.
Cô cảm thấy thật đáng hổ thẹn, Diệp Bạch vô cùng quen thuộc thân thể cô, vừa rồi cô giống như một con đàn bà dâm đãng dưới sự dẫn dắt của anh.
Nhưng cô hiểu rõ, tất cả những kinh nghiệm và kỹ năng đó đều đến từ những người phụ nữ khác.
Trước khi bọn họ kết hôn, Diệp Bạch không biết đã quen với bao nhiêu người rồi.
Suy đi nghĩ lại, cô cảm thấy không dễ chịu lắm nên quay người đi.
Diệp Bạch cúi người ghé qua, thay cô sửa soạn lại quần áo, ôm lấy cô từ phía sau... Anh bảo cô về ngôi nhà trước kia của họ, anh sẽ làm cho cô món cô thích ăn.
Lục U không lên tiếng.
Qua một hồi lâu, anh lại không nhịn được muốn hôn cô, nhưng vừa thò lại gần thì đã thấy Lục U ngủ rồi.
Diệp Bạch hơi kinh ngạc.
Anh xoay người Lục U lại, ôm vào lòng ngực... Sau đó giơ tay tắt đèn, ngắm cô dưới ánh sáng tăm tối, ngắm hồi lâu anh mới nhẹ nhàng ngồi dậy.
Việc trong công ty còn rất nhiều, không thể tiếp tục nhàn rỗi được nữa. Khi Lục U tỉnh lại, màn đêm đã buông xuống.
Vừa mở mắt đã thấy Diệp Bạch ngồi ở mép giường, anh nhẹ giọng nói: “Dì trong nhà gọi điện tới, nói anh của em đến đón Tiểu Lục Hồi đi.”
Lục U ngồi dậy, khẽ vuốt mái tóc đen dài.
Diệp Bạch yên lặng nhìn cô.
Lục U mở miệng: “Em phải về rồi!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!