“Hoắc Tây, anh nói nó rất xấu.”
Trương Sùng Quang muốn che mắt cô lại,
không cho cô xem, nhưng Hoắc Tây không chịu.
Cô bắt anh ngồi bên cạnh bồn tắm, lấy khăn lông nhúng nước, bắt đầu từ từ lau người cho anh… Từng chút từng chút, vô cùng cấn thận, vô cùng trân trọng, mỗi lần lau trái tim cô đều run rẩy, cô sợ anh đau.
“Không còn đau nữa đâu Hoắc Tây, không đau.” Anh cúi đầu nhẹ nhàng nói.
Hoắc Tây cúi người.
Cô hôn lên những vết sẹo rợn người đó, khi Trương Sùng Quang không nhìn thấy, cô khóc… Nhưng cô nhanh chóng thu nước mắt lại, tiếp tục lau cho anh.
Sau đó khi cô định cởi thứ duy nhất trên người anh, anh đè tay cô lại: “Hoắc Tây?”
Hoắc Tây im lặng gỡ tay anh ra, nhẹ nhàng kéo xuống.
Cô nhẹ nhàng lau người cho anh, sau đó khẽ xối nước… Trương Sùng Quang cúi đầu, anh chưa bao giờ thấy Hoắc Tây hạ thấp mình phục vụ người khác như vậy.
Từ nhỏ cô đã mạnh mẽ hơn anh, mà anh lại là đàn ông, cho nên trong thâm tâm anh cho rằng mình mạnh mẽ hơn cô.
Nhưng, hình như anh sai rồi.
Hoắc Tây không phải như anh nghĩ, vì yêu,
cô có thể cúi đầu.
Anh không khỏi khẽ gọi cô: “Hoắc Tây.”
Hoắc Tây mơ hồ đáp lại, sau đó cô liền vươn tay ôm anh: “Trương Sùng Quang, đôi khi không thể cũng là có thể.”
Anh rất mạnh mẽ, anh là Trương Sùng Quang.
Anh không mạnh mẽ đến vậy, anh vẫn là Trương Sùng Quang.
Cô cứ ôm anh như vậy, thật lâu sau, anh mới lấm bấm: “Hoắc Tây, cho anh mặc quần đã!”
Cô lại lấp kín bờ môi anh, sau đó ngồi lên bên đùi phải của anh.
Cô hỏn anh say đắm.
Cô biết sở thích của anh, dùng cách anh thích khiêu khích anh, trêu chọc anh… Đến khi anh không chịu nổi nữa, cô mới ngước mắt: “Không phải anh muốn nếm thử em trên giường sao?”
Khi Trương Sùng Quang nằm trên giường, anh thực sự sợ mình bất lực.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!