Chương Bách Ngôn yên lặng ngồi ngay ngắn, thỉnh thoảng nhấp một ngụm cà phê, hôm nay cà phê không thêm kem hay thêm sữa, vô cùng đắng chát.
Từ Chiêu Nhu thay một bộ váy rồi đi ra.
Đó là màu đen huyền bí.
Chương Bách Ngôn chỉ liếc mắt một cái rồi nói: “Đi thôi!”
Từ Chiêu Nhu không nhịn được mà nói: “Tôi
còn chưa trang điểm!”
Chương Bách Ngôn sững sờ một lát, sau đó nói bằng giọng lạnh nhạt: “Tôi sẽ đợi cô ở trong xe.”
Từ Chiêu Nhu không vui, nhưng khi cô ta nhìn sang Lục u ở bên kia, đột nhiên cô ta hiểu ra tại sao Chương Bách Ngôn lại bất chợt thay đổi cảm xúc, bởi vì nhìn Lục u trông vô cùng vui vẻ.
Lục u vui vẻ là điều mà chương Bách Ngôn không thể chịu đựng.
Chương Bách Ngôn cho rằng, mấy năm nay anh ta sống không vui, Lục u có tư cách gì mà hạnh phúc, vui vẻ chứ.
Vì thế Từ Chiêm Nhu khẽ mỉm cười, ra vẻ hào phóng mà nói: “Được rồi, vậy tôi sẽ nhanh một chút.”
Chương Bách Ngôn không trả lời.
Anh ta đúng thật là không vui, anh ta nghĩ rằng lúc họ gặp nhau, Lục u sẽ mất bình tĩnh sau khỉ anh ta nói anh ta sẽ đính hôn… Rõ ràng là cô sắp khóc, đúng không, tại sao trong chớp mắt cô có thể cười tươi như hoa được?
Hay là cô, căn bản không đế tâm?
Chương Bách Ngôn chậm rãi đi xuống lầu.
Bên ngoài có một chiếc xe thương vụ màu đen đang đậu, anh ta ngồi vào ghế sau, tài xế
tưởng anh ra ngoài hút thuốc nên chu đáo hạ cửa kính xuống.
Không ngờ chương Bách Ngôn lại lạnh giọng nói: “Đóng cửa sổ lại.”
Tài xế vội vàng đóng cửa số.
Chương Bách Ngôn dựa lưng vào ghế ngồi, anh ta đang ở thời kỳ đỉnh cao, lại rất anh tuấn, giơ tay nhấc chân đều vô cùng phong độ, không biết có bao nhiêu phụ nữ trong giới kinh doanh đã ném cành ô liu cho anh ta nhưng Chương Bách Ngôn chưa bao giờ để ý, nhưng anh ta luôn một mực để ý đến Lục u.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!