Cuối cùng Lý Tư Ỷ vẫn tháo dây an toàn, đẩy Cố Vân Phàm ra rồi xuống xe. Lúc cửa xe đóng lại, cô ấy nghe được giọng nói trầm thấp của Cố Vân Phàm: “Tư Ý, cho tôi một cơ hội nữa.”
Bờ môi Lý Tư Ỷ run lên, cô ấy cụp mắt xuống, trong lòng vẫn kiên quyết muốn rời khỏi người đàn ông này.
Mới đi được mấy bước, cô ấy lại trông thấy Trình Luật đứng ở đối diện. Dáng vẻ của Trình Luật không khá hơn Cố Vân Phàm là mấy, trong tay anh ta cầm một túi sữa đậu nành và một túi bánh hành.
Anh ta muốn bù đắp cho sự thiếu chu đáo của mình lúc trước nên mới tới đây để vớt vát lại, nhưng không ngờ có thể chứng kiến một màn vừa rồi.
Trình Luật là một người đàn ông rất kiêu ngạo, từ bé anh ta đã xuất sắc hơn những người khác, lại còn là niềm tự hào của gia tộc họ Trình, nên anh ta cảm
thấy mình đã bị Lý Tư Ỷ phản bội.
Hóa ra cô ấy không tha thứ cho anh ta là vì muốn tái hợp với Cố Vân Phàm.
Trình Luật cắn răng nói: “Lý Tư Ỷ, anh chỉ ăn một bữa cơm với Hoàng Viên Viên mà thôi, còn em với cái vị Tổng giám đốc Gố này thật sự trong sạch à? Lúc ở bệnh viện, chân trước em vừa đi thì chân sau đã tới thăm con gái của ông ta, đứa bé kia thật ra là con rơi của hai người phải không? Bảo sao em lại ở nước ngoài ba năm, đó là thời gian em đi đẻ chứ gì?”
“Anh thật sự không ngờ em lại hèn hạ như vậy." Anh ta nói không lựa lời, rất khó nghe. Lý Tư Ỷ cảm thấy đau xót trong lòng.
Không phải cô ấy quan tâm đến chuyện Trình Luật hiểu lâm mà là vì ba năm đó bị nhắc lại, chỉ có cô ấy mới biết trong ba năm đó mình đã khó khăn đến thế nào... Rất dễ để không thích một người, nhưng buông xuống thì lại khó.
Lý Tư Ỷ nhìn Trình Luật, đang định nói chuyện thì Cố Vân Phàm đã mở cửa xe bước xuống. Cửa xe vừa khéo đụng trúng vai Trình Luật, khiến anh ta lảo đảo lùi lại mấy bước, sau đó Cố Vân Phàm lập tức đấm anh ta: “Ăn nói tử tế chút.”
Cố Vân Phàm trực tiếp sử dụng bạo lực.
Cả người Trình Luật bịch một tiếng đập lên thân xe Rolls-Royce quý giá, nhưng Cố Vân Phàm chẳng thèm để ý chút nào. Ông ta tiến lên, xách cổ áo Trình Luật, cười lạnh: “Cậu vốn không xứng với cô ấy.”
Cả người lẫn mặt Trình Luật bị thương.
Nhưng lúc này trong lòng anh ta đang phẫn nộ đến cực điểm, tâm lý bị người yêu phản bội và sự tự ti của đàn ông chiếm cứ toàn bộ lý trí của anh ta. Anh ta †Úm ngược lại cổ áo của Cố Vân Phàm, hai người cứ như vậy lao vào ẩu đả.
Lý Tư Ỷ muốn đi nhưng không đi được.
Hai người đàn ông đập nhau túi bụi, Trình Luật đánh như không muốn sống, Cố Vân Phàm thì muốn đánh anh ta đến chết.
Cuối cùng chuyện này thu hút sự chú ý của bảo vệ cư xá, người ta báo cảnh sát,
Trình Luật và Cố Vân Phàm đều bị bắt vào đồn cảnh sát, Lý Tư Ỷ là người trong cuộc cũng không thoát được, phải đi viết tường trình.
Trong căn phòng rộng rãi và vắng vẻ.
Trình Luật như con thú bị nhốt lại, lúc này lý trí mới quay về. Anh ta hối hận vì những gì mình đã nói và làm, cũng không phải vì anh ta đã làm tổn thương Lý Tư Ỷ mà là vì anh ta sợ ảnh hưởng đến tương lai của mình.
Trình Luật thản nhiên nói: “Lý Tư Ỷ, anh đồng ý chia tay. Chúng ta hòa giải, làm lớn chuyện ngày hôm nay chẳng tốt cho ai cả.”
Lý Tư Ÿ còn chưa cất tiếng nói thì Cố Vân Phàm ở bên cạnh đã cười nhạo: “Sao thế, bác sĩ Trình sợ sẽ có tiền án à? Cái loại người lý trí và khôn lỏi như cậu vậy mà cũng có lúc bốc đồng, đúng là không đơn giản nhỉ.”
Ông ta lấy ra một điếu thuốc lá trắng ngậm vào miệng, cúi đầu đang định châm lửa, chợt ngước lên nhìn ông chú cảnh sát đội mũ đang đứng bên cạnh, vẽ vời thêm chuyện: “Không ngại nếu tôi hút một điếu thuốc chứ?”
Người trong đồn cảnh sát đều biết thân phận của ông ta.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!